(Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)
“Lạy Cha chúng con!”.
Mọi người đều cần sự công nhận cho
thành tích, nhưng ít ai nói rõ thất bại của
mình! Một cậu bé thưa, “Ba ơi, chơi phi tiêu! Con ném tốt, ba sẽ la lên, ‘Tuyệt!’;
và con thích nhất, mỗi khi con ném trật, ba cười rồi hét, ‘Gần
trúng!’”.
Kính thưa Anh Chị em,
‘Gần trúng!’,
thân tình làm sao! Lời Chúa hôm nay cho thấy điều Thiên Chúa muốn chúng ta có trong tương quan với Ngài -
một sự ‘thân tình’ giữa Cha với con, giữa bạn với bạn!
Trước hết, cuộc tranh luận ‘thân tình’ giữa Thiên Chúa và Giôna, một kẻ vừa được cứu - và
một lần nữa - được sai đi Ninivê. Đến nơi, thấy bao điều xấu xa, Giôna
giận dữ và xin được chết đi nếu Chúa tha cho thành. “Lòng thương xót là sẵn
sàng bước vào cơn hỗn loạn của người khác!” - James
F. Keenan. Chúa phân trần, “Ngươi nổi giận như thế có lý không?”. Ngài cho một
cây thầu dầu mọc lên, che nắng cho ông; sau đó, sai một con sâu cắn ngang, cây
khô héo, “Ngươi thương hại cây thầu dầu mà ngươi đã không vất vả vì nó… Còn Ta,
chẳng lẽ Ta lại không thương hại Ninivê?”. Giôna phải học biết Ngài, Đấng “chậm
giận, lại giàu tình thương và lòng thành tín” - Thánh
Vịnh đáp ca.
Với bài Tin Mừng, Chúa Giêsu cho
thấy sự ‘thân tình’ đó khi dạy các môn đệ kinh Lạy Cha. “Khi bạn thưa lên ‘Lạy
Cha’, tai của Thiên Chúa chạm xuống môi bạn!” - Anrê Bessette; “Nhiều điều đã
xảy ra tức khắc, bây giờ và sau đó, chỉ bởi một lời ‘Lạy Cha’ cất lên từ trái
tim!” - Têrêxa Ávila; “‘Lạy Cha’, một lời cầu nguyện khi linh hồn tôi cằn cỗi
đến nỗi không có một suy nghĩ nào đáng giá!” - Têrêxa Lisieux. Trong Thánh
Lễ, Linh mục mời dân Chúa đọc kinh Lạy Cha, “Chúng ta dám nguyện
rằng”. Đó là một lời mời ‘khá liều lĩnh’ khi con người dám thưa lên với Chúa
một danh xưng quá đỗi ‘thân tình!’.
Chúa Cha muốn chúng ta táo bạo như
Giôna, mạnh dạn như Chúa Giêsu khi dám gọi Ngài là Cha, là bạn, hầu đến bên
Ngài với sự tự tin của một em bé. Em bé không sợ; đúng hơn, nó có niềm tin
rằng, cha mẹ yêu chúng dù chúng thế nào! Cả khi có lỗi, chúng biết, chúng vẫn
được yêu. Đây phải là ý thức căn bản khởi đầu cho mọi giờ, mọi phút, mọi nơi khi chúng ta bắt đầu cầu
nguyện! “Những lời cầu nguyện táo bạo làm vinh danh Thiên Chúa, và Thiên Chúa
tôn vinh những lời cầu nguyện táo bạo!” - Mark Batterson.
Anh Chị em,
“Lạy Cha chúng con!”. Cầu nguyện
không chỉ là nói cho đủ, mà là ở lại cho sâu với một Thiên Chúa không xa cách,
nhưng ‘thân tình’ như người Cha chơi phi tiêu khen đứa con, như hai người bạn
ngồi trách nhau. Đừng quên, trong cuộc sống, Chúa
vẫn gieo những ‘cây thầu dầu’ - đôi
khi là niềm vui, thử thách, mất mát. Chúng mọc lên rồi héo đi, không để làm
khổ, mà để dạy chúng ta tin cậy hơn, yêu mến hơn, và bám vào Ngài hơn chứ không
vào những bóng mát chóng qua. Ở đó, bạn và tôi học biết Ngài là Thiên Chúa, là
Thầy, là bạn và là một người Cha muốn uốn nắn chúng ta theo cách của Ngài.
Chúng ta có thể cầu nguyện,
“Lạy Chúa, con thường ‘ném trật’,
Chúa thường vờ khen. Chúa biết, chính trong những trầy trật ấy, con mới chạm
được vào lòng thương xót dịu dàng của Chúa!”, Amen.
Ông Gio na không muốn rao giảng sứ
điệp tha thứ cho Ninive vì đó là một thành quân thù, vì ông biết Thiên Chúa là
Đấng xót thương và ông tiếp tục chờ đợi sự trừng phạt của Chúa, càng chờ ông
càng giận dữ. Nhiều lúc ta cũng mong chờ sự trừng phạt kẻ dữ và cảm thấy hả hê
vì ai đó lâm nạn – điều đó chứng tỏ mình công chính hơn, xứng đáng hưởng sự ưu
đãi của Chúa… thật đáng thương cho cõi lòng hẹp hòi và kiêu ngạo của con người.
Chúa Giê su dạy ta một sự tin tưởng tuyệt đối vào Cha trên trời, Ngài quyền năng và tốt lành. Đã tin vào Thiên Chúa thì đừng tin vào ai khác, đừng cầu xin thần nào khác nữa, hãy phó thác vận mệnh và tương lai cuộc đời trong tay Chúa. Như bé thơ nép mình lòng mẹ, như đôi mắt nữ tỳ hướng nhìn tay bà chủ, hồn con lặng lẽ an vui mong chờ mọi sự từ tay Chúa.
Một nhà tu đức nói: 'Khám phá ra mình được Thiên Chúa yêu thương' là một bước đột phá trong hành trình tâm linh. Xác tín mình được Thiên Chúa yêu thương, một tình yêu từ muôn thuở - vô điều kiện - không bao giờ thay đổi ... đem lại sự bình an cho ta trong bất cứ hoàn cảnh nào, khiến ta không tìm sự công nhận của người đời vì biết rằng mình đang đi đúng hướng: chỉ có Chúa là đủ.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét