Có thể nói rằng những
người bình dân dường như rất xa lạ với hai chữ quà tặng. Người có văn hóa và ở
thành thị thường tặng quà khi yêu thương ai đó, khi đi xa về, khi kỷ niệm sinh nhật
hay ngày cưới, vào các dịp lễ đạo đời. Quà tặng có thể là một cánh thiệp, một
bó hoa, một vật dụng đơn giản, một đặc sản, một sản phẩm công nghệ mới hoặc một số tiền.
Từ thói quen ít tặng quà
và ít nhận quà, có thể tâm hồn ta sẽ khép dần lại để chỉ biết vun vén cho gia
đình, và cách nào đó ít nghĩ đến người khác (mackeno). Đành rằng sự lo lắng cho
gia đình mình là bổn phận hàng đầu trên con đường nên thánh, nhưng điều cần nói
ở đây là mỗi người phải nỗ lực đừng để cho tâm hồn mình chai cứng, mà phải tập
sống khoan dung và rộng lượng với người khác. Tôi không nói rằng người thành
phố sống quảng đại hơn người nhà quê, vì dù ở đâu và làm nghề gì, mỗi ngày và
mỗi người đều phải chiến đấu với tính ích kỷ, tính kiêu ngạo, tính ghen tị để
sống quên mình và biết nghĩ đến tha nhân quanh mình.
Tại nghĩa trang giáo xứ
Thổ Hoàng có một câu nhắc nhở rất hay:
“Lấn thêm chút đất mà
chi. Rồi ra cũng một chu vi đồng đều” (ghi theo trí nhớ). Người thu nhập về đất
thì lấn thêm chút đất, người thu nhập bằng tiền thì kiếm thêm ít tiền và ít lợi
thế nào đó cách bất chính, gạt anh em ra ngoài lề. Hậu quả đầu tiên là tạo nên
sự hôi thối trong cuộc sống, vì nặc mùi diêm sinh; hậu quả tiếp theo là kiện
cáo, làm trò cười cho những người ngoại đạo, khi hai người có đạo kiện cáo nhau
là lên án chính giáo lý ‘yêu thương’ mà Đức Ki tô đã dạy: giới răn yêu thương
chỉ có nơi môi miệng và nơi tòa giảng, không đủ sức giải quyết những tham sân
si của lòng người.
Khi có tranh chấp bất
hòa xảy ra trong cuộc sống, người có đạo phải dùng đến đạo trước khi đến tòa
đời. Khi xảy ra bất hòa, hãy cố gắng hòa giải và tập trung cầu nguyện. Nhiều khi
ta không cầu nguyện vì không tin rằng Chúa có thể hoán cải lòng người, đây là
thái độ vô thần thực hành. Hãy chạy đến với Chúa, kiên nhẫn cầu nguyện cho cả
hai bên, hãy cho Chúa thời gian và cách hành động, rồi bạn sẽ thấy hiệu quả của
ơn thánh. Chính Chúa hứa: ‘Hãy xin thì sẽ được. Cha trên trời sẽ kíp ban Thánh
Thần cho kẻ kêu xin Người’. Chúng ta cầu nguyện để đừng sa chước cám dỗ và luôn
biết cư xử với nhau bằng tình thương.
Đừng nghĩ rằng chỉ có
người có thu nhập cao và giàu có mới biết tặng quà. Mỗi ngày sống ai trong
chúng ta cũng phải học cách cho và nhận: cho nhau một nụ cười, một lời an ủi,
một sự quan tâm, một ít tiền. Chỉ có người nhận ra mình đã đón nhận quá nhiều
từ cuộc đời, từ tha nhân và đã đón nhận mọi sự từ Chúa, mới biết rộng lòng với
anh em. Hãy nuôi dưỡng trong tâm hồn mình lòng cao thượng, sự nhẫn nhịn và lòng bao dung, đó là những món quà vô giá mà ta có thể trao tặng cho anh em. Món quà tâm hồn này sẽ trổ sinh hoa trái ngay trên đời này và cuộc sống mai sau, vì Chúa không bao giờ chịu thua lòng quảng đại của chúng ta đâu.
Thiên Chúa đã trao tặng
nhân loại Người Con Một của mình để giải thoát nhân loại khỏi ách tội lỗi.
Thiên Chúa không mỏi mệt trước tội lỗi loài người và Ngài mời gọi ta đừng đánh
mất tình yêu thuở ban đầu, một tình yêu trẻ thơ đơn sơ và một tình yêu rộn rã
của kẻ đang yêu. Mỗi người hãy giữ tâm hồn mình được nồng nhiệt biết trao tặng
tha nhân những quả ngọt và biết tận hiến cho Chúa qua từng ngày sống.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét