(Lm.
Minh Anh, Tgp. Huế)
“Hãy
rửa cho sạch bên trong!”.
“Sự
vinh hiển của người lành ở trong lương tâm họ, chứ không phải ở miệng lưỡi của
người khác!” - Carl Henry.
Kính
thưa Anh Chị em,
Trong
Tin Mừng hôm nay, Chúa Giêsu cho thấy sự vinh hiển của người Pharisêu không ở
bên trong - ‘thánh thất’ tâm hồn họ - nhưng ở miệng lưỡi của người đời.
Điều
Chúa Giêsu muốn nói là chúng ta phải thực sự trở nên thánh thiện, chứ không chỉ
‘có vẻ’ thánh thiện hoặc ‘xem ra’ thánh thiện. Từ sự thánh thiện bên trong này,
chúng ta nhất định sẽ toả chiếu sự thánh thiện của Thiên Chúa cho thế giới. Vì
thế, chớ gì những lời thẳng thắn của Chúa Giêsu dành cho những người Pharisêu
- “Khốn cho các người, những
kẻ đạo đức giả!” - sẽ là những lời yêu thương chính Ngài đang mời gọi
bạn và tôi hoán cải! “Hãy coi chừng kẻo thành những vị thánh trong mắt người
đời mà lại trống rỗng trước nhan Thiên Chúa!” - Thomas à Kempis.
Hiến
Chế Vui Mừng và Hy Vọng có một định nghĩa tuyệt vời về lương tâm, “Lương tâm là
tâm điểm sâu kín nhất, là cung thánh của con người; nơi đây, con người hiện
diện một mình với Thiên Chúa và tiếng nói của Ngài vang dội trong thâm tâm
họ!”. ‘Thánh thất’ bên trong này là điều Chúa Giêsu rất mực quan tâm - đang khi
- chúng ta lại thường bị cám dỗ quan tâm nhiều đến việc ‘tôi thế nào’ trước mắt
người khác. “Chúa Kitô không hỏi bạn được người đời nhìn thế nào, nhưng hỏi bạn
đứng thế nào trước Ngài trong cung thánh lòng bạn!” - Thomas Merton.
Phaolô
viết, “Không bao giờ chúng tôi đã tìm cách để được một người phàm nào tôn vinh,
dù là anh em hay người khác”; điều quan trọng với Phaolô là khi rao giảng,
“Không phải để làm vừa lòng người phàm, mà để làm đẹp lòng Thiên Chúa!” - bài
đọc một - Đấng mà Thánh Vịnh đáp ca nói, “Ngài dò xét con và Ngài biết rõ!”. Vì
thế, những gì người khác nghĩ và nói, khen và chê không là vấn đề; vấn đề là sự
thật mà chỉ một mình bạn và Thiên Chúa thấy trong tim bạn! Người biệt phái
không hiểu lẽ thật thiết yếu này nên họ dồn tâm sức vào việc thể hiện mình,
đang khi bỏ bê ‘thánh thất’ bên trong. “Trong cung thánh lương tâm, chỉ ánh mắt
Thiên Chúa mới quan trọng; còn tất cả chỉ là bóng mờ chóng tàn!” - Henry
Newman.
Anh
Chị em,
“Hãy rửa cho sạch bên trong!”. Bạn có thường xuyên nhìn vào nội
tâm, thành thật với bản thân, thừa nhận tội lỗi và biết ơn những đức hạnh của
mình? Hay bạn nằm trong số những người chỉ quan tâm đến việc ‘tôi trông thế
nào’ trong mắt người khác? Hãy ‘chìm sâu vào trong’, bởi chính trong không gian
‘thánh thất’ kín nhiệm đó, bạn sẽ gặp Chúa, Chúa sẽ gặp bạn và Ngài sẽ nói cho
bạn những gì cần thiết! “Bạn có quyền kiểm soát tâm trí của mình - chứ không
phải các sự kiện bên ngoài. Hãy nhận ra điều này, và bạn sẽ tìm thấy sức mạnh!”
- Marcus Aurelius. Từ đó, bạn lớn lên trong sự thánh thiện và sau đó, toả sáng
sự thánh thiện thực sự này trong thế giới. Khi điều đó xảy ra, Chúa có thể sử
dụng bạn để hướng dẫn người khác nên thánh!
Chúng
ta có thể cầu nguyện,
“Lạy
Chúa, đừng để con dao động bởi hào quang thế gian, uốn nắn con một chỉ chạy
theo ánh sáng Ngài, hầu mọi bước đi của con trở thành dấu chỉ của Chúa!” Amen.
Suy
tư:
-Vì
lòng yêu thương, Chúa Giê su đã nói những ‘điều chưa tốt’ nơi người biệt phái
và luật sĩ, để giúp họ nhận ra chân lý của đạo. Có nhiều cuộc tranh luận giữa
Chúa và những người của hai nhóm này về cách giữ luật sabat, nhơ uế và trong
sạch, về sự giả hình và phụng thờ trong công lý – tình yêu - lòng nhân và thành
tín. Công lý được định nghĩa là cái lẽ
phù hợp với đạo lý và lợi ích chung của xã hội. Đáng tiếc là phần đông các biệt
phái và luật sĩ không biết đón nhận sự ‘phê phán’ của Chúa, lòng ghen tị đã dẫn
đến thù ghét và âm mưu giết hại Chúa. Tổng thống Lincohn được ca tụng là vĩ đại
vì ông biết đón nhận những chỉ trích của hạ cấp. Một trong những dấu hiệu của
một người khiêm tốn là họ biết đón nhận những góp ý chân thành của người khác.
Phản ứng bình thường của ta thường là ghét bỏ và thành kiến với kẻ nói xấu ta hoặc
nói với ta về điều chưa tốt, ta chỉ thích nghe lời khen và sự tán thưởng. Có
một vị linh sư giảng dạy dân chúng, có một kẻ thường hay chế giễu những lời dạy
và còn nêu ra những tật xấu của thầy, ai cũng xem nó như kẻ trời đánh thánh vật
và bị quỷ ám, thế rồi anh ta bị chết và ai cũng thở ra nhẹ nhõm, thế nhưng vị
linh sư hết sức đau buồn và thốt lên: người bạn thật sự của ta đã không còn, ta
không thể tiến bộ khi không còn áp lực tinh thần nữa!
-Có
câu chuyện ‘buổi trình diễn không đạt’ kể về một nhạc sĩ Piano trẻ, rất nổi tiếng
và đi biểu diễn nhiều nơi. Trong buổi trình diễn nọ, sau khi tiếng đàn vừa dứt
thì thính giả ào ào lên sân khấu để tặng hoa, họ phấn khích vì tài nghệ của nghệ
sĩ trẻ, nhưng dường như người nghệ sĩ tỏ vẻ không vui. Sau khi đã vào phía
trong sân khấu, người MC hỏi cho biết lý di của nỗi tư lự thì anh cho biết: “Anh
có thấy cụ già ngồi ở hàng ghế đầu không? Đó là thầy dạy của tôi, cụ tỏ vẻ
không vui vì buổi trình diễn hôm nay không đạt như ý muốn”. Cuộc sống trên trần
gian của mỗi người là một buổi trình diễn trên sân khấu cuộc đời, tiếng hoan hô
hay chê bai của người đời thật ra không mấy quan trọng, tiếng nói và nhận định
của Thiên Chúa là điều đáng ta quan tâm. Hãy sống vì Chúa, làm mọi việc vì yêu
Ngài, củng cố đời sống nội tâm và luôn giữ mối liên lạc với Chúa là Cha và là bạn
của ta.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét