Năm 1997, khi nghe tin thánh nhân qua đời, cả thế
giới nhận ra rằng một vị thiên thần của người nghèo đã lìa thế để về trời. Mẫu
gương đời mẹ đã cuốn hút biết bao tâm hồn người trẻ, không những những nữ tu của
mẹ - mà còn biết bao người trẻ đã đến với những hoạt động thiện nguyện mà mẹ đã
khởi xướng: họ tự nguyện dành những kỳ nghỉ hè để chăm sóc những người nghèo khổ
trong niềm hân hoan như được tiếp xúc với thân thể Chúa Ki tô. Thật khó hiểu phải
không các bạn?
Mẹ là ai? –Là một công dân Albani, sinh 1910, từ
nhỏ đã được thấm nhuần giáo lý Ki tô, lên 17 tuổi đã chọn con đường tu trì và
được chuyển đến Ấn Độ theo hoạt động của dòng, năm 38 tuổi mẹ được đánh động bởi
lý tưởng phục vụ những người nghèo khổ nhất và mẹ đã rời bỏ dòng cũ để lập dòng
Thừa Sai Bác Ái. Mẹ có vóc dáng nhỏ bé (khoảng 1,4m) nhưng một ý chí sắt đá, một
lòng mến thiết tha dành cho Chúa Giê su, dẫu nhiều khi khó dành cho Chúa một nụ
cười: mẹ đã phải trải qua một cuộc tình khô khan (nguội lạnh thiêng liêng) từ
khi bước vào con đường mới (1948). Tuy vậy, mẹ vẫn kiên trung bước đi một cách
anh hùng cho đến hơi thở cuối cùng. Hãy học nơi mẹ sự dũng cảm bước theo tiếng
Thiên Chúa mời gọi ‘bước theo Ngài’, hãy dâng lên Chúa những hy sinh mỗi ngày:
tiếng gọi phục vụ, lưu tâm đến nhu cầu người khác, giảm bớt sự chú tâm ăn uống
và vui chơi không cần thiết… để làm một điều gì đó cho Chúa.
Mẹ Tê rê xa không phục vụ người nghèo như một
nhân viên thiện nguyện – làm vì bổn phận và lòng thương xót, nhưng trọng tâm của
mỗi hành động nhỏ là tình yêu dành cho Chúa Giê su. Có những người trẻ khi đến
với những trung tâm của mẹ, họ vô tư và dường như chẳng có lý tưởng sống - mà
chỉ là muốn trải nghiệm cuộc sống, và mẹ sai họ đến với trung tâm chăm sóc người
hấp hối… chỉ sau một vài ngày, nhiều bạn trẻ đã cảm nghiệm được sự linh thiêng
của thân thể người hấp hối, như thể họ đã đụng chạm đến thân thể Chúa Ki tô và
cuộc sống của nhiều bạn trẻ đã rạng rỡ niềm vui – họ ở với mẹ lâu hơn dự tính
và còn trở lại nhiều lần. Ước mong bạn và tôi cũng có những trải nghiệm gặp
Chúa trong cuộc đời mình khi mình đụng chạm những thân thể yếu nhược – cô đơn
vì tuổi già – và chán chường vì gánh nặng cuộc đời. Không chỉ phục vụ những nhu
cầu thể lý (ăn uống, ngủ nghỉ, tắm rửa, chữa bệnh), mẹ còn tích cực giới thiệu
Chúa Giê su như là sự thiện lớn lao nhất trên trần gian cho bất cứ ai tiếp xúc
với mẹ, và riêng các nữ tu của dòng – dù bận rộn đến đâu – họ vẫn duy trì những
giờ cầu nguyện và thánh lễ: nếu không có ơn Chúa, họ không có sức để làm bất cứ
việc gì. Nhiều người trong chúng ta dường như không còn lý tưởng sống, họ chọn
một lối sống nhàn hạ, ăn nhiều – ngủ nhiều – đi lễ chút chút và Chúa ở rất xa
lòng họ.
Trong khoảng 50 năm trở lại đây, Giáo hội Công
giáo tôn phong nhiều vị thánh (từ triều đại Đức Gioan Phaolo 2, Đức Bê nê đic
tô 14 và Đức Phan xi cô): tất cả các thánh đều là những tội nhân, nhưng các
ngài đã bền bỉ thay đổi bản thân để mỗi ngày thuộc về Chúa Ki tô và nên giống
Chúa hơn, cụ thể trong một số nhân đức nào đó. Hãy
nhớ rằng phong thánh chỉ đơn giản là sự công nhận chính thức rằng một linh hồn
đang ở trên thiên đàng. Số đông đảo các thánh sẽ không bao giờ được tuyên
phong, những vị này bao gồm tất cả “các vị thánh hàng xóm” — như cách Đức Thánh
Cha Phanxicô gọi họ — tất cả những người đã qua đời hiện đang hưởng phúc Thiên
đàng và chờ đợi và cầu nguyện để chúng ta được đoàn tụ với họ. Hãy tập
thói quen thường xuyên cầu nguyện cho các linh hồn thân thuộc và cầu xin sự trợ
giúp của họ cho mình và con cháu được sống đẹp lòng Chúa. Và thay vì nói xấu
người khác, ta hãy cầu nguyện nhiều cho họ được sống đẹp lòng Chúa. Có câu chuyện
kể về một nhà sư, trong một lần khất thực – đã gặp phải một cơn mưa và trú ở một
hiên nhà người giàu, ông này sai người giúp việc đến xua đuổi nhà sư ra khỏi
nhà mình, một thời gian sau trong một buổi viếng chùa, ông nhà giàu thấy tên
mình được ghi trên bảng ân nhân của nhà chùa – mới đến tìm hiểu cho ra sự tình –
sư trụ trì cho biết: đó là những người bần tăng ghi danh để cầu nguyện cho họ
được tỉnh ngộ mới mong được siêu thoát.
Mẹ Tê rê xa dạy
ta: hãy thể hiện sự yêu thương bằng cách chăm sóc từng người một – còn những
chuyện to tát thì có những người tài giỏi khác làm, hãy mỉm cười với người thân
trong gia đình và những người ta gặp trên đường đời, mẹ xin các Đấng bậc giúp
cho chị em của mẹ giữ đức khó nghèo, có lúc cả nhà dòng hết thức ăn và Chúa đã
thúc đẩy một số người hảo tâm đến giúp. Xin mẹ Tê rê xa cầu thay nguyện giúp con trở nên quảng
đại hơn để biết thương xót người nghèo khổ, già nua và người túng cực… để con
cũng được Chúa xót thương khi đến trình diện Ngài. Amen