Bước vào bất cứ nơi thờ phượng hay nhà ở của người
Công giáo, ở trung tâm bàn thờ là cây thập giá, trên đó treo một người bị chết
trong đau khổ tột cùng. Có thể nói: thập giá là cột buồm được gắn vào con thuyền
nhân loại, Chúa Ki tô trở thành trung tâm của lịch sử nhân loại - Ngài đã dùng
thập giá để cứu độ nhân loại - và Ngài mời gọi ‘ai muốn theo Ta, hãy từ bỏ mình,
vác thập giá mình mà theo Ta’.
Khi nghe lời mời gọi của Chúa, ta dễ nghĩ rằng chỉ
có người theo Chúa là có thập giá và họ là những người đáng thương, vì thập giá
nói đến sự đau khổ và sự nặng nề. Thực ra, đã sinh ra đời ai ai cũng có thập
giá (gánh nặng) cuộc đời. AI nói: "Thập
giá cuộc đời" là cách nói ẩn dụ chỉ những thử thách, khó khăn, đau khổ hoặc gánh
nặng mà mỗi người phải đối mặt và mang theo trong cuộc sống. Người Ki tô hữu còn hiểu thập giá là việc từ bỏ những
đam mê tội lỗi để trở nên giống Đức Ki tô và khi họ vác thập giá thì Chúa cùng
vác với họ - và khi nhìn lên Chúa Giê su họ được thêm sức mạnh vì trở nên giống Chúa
và sẽ được hiển trị với Ngài. Mỗi ngày và mỗi lúc, con người phải khiêm tốn xin
đức Khôn Ngoan soi sáng để nhận ra thánh ý Chúa trong cuộc đời, vì mang thân
xác yếu hèn nên việc am hiểu ý muốn của Chúa và trung thành tuân giữ lề luật
Chúa vượt quá khả năng của con người (Kn 9, 13-18).
Tại sao Chúa Giê
su nói đến hai hình ảnh: kẻ muốn xây nhà thì phải tính toán xem có đủ khả năng
hoàn thành và kẻ đánh trận có đủ sức đương đầu hay không? Nếu không thì phải
hoãn lại. Nếu một người muốn đi tu mà đọc hai ví dụ này rất dễ mất tinh thần và
bỏ cuộc, vì bất cứ cuộc tình nhân loại nào không ai dám chắc mức độ thành công,
huống hồ là bước vào cuộc tình Giê su, một Đấng vô hình và Ngài cũng đòi hỏi rất
cao. Ý nghĩa của hai câu chuyện Chúa đưa ra nằm ở câu kết: “cũng vậy, ai trong
anh em không từ bỏ hết những gì mình có, thì không thể làm môn đệ Ta”. Chúa nói
đến một sự dứt khoát trong chọn lựa khi đi theo Ngài: Chọn Chúa trên hết mọi sự
và hơn mọi người, chọn ý Chúa muốn và điều đẹp lòng Chúa. Có một vị thiền sư nổi
tiếng đạo đức, ngôi chùa nằm ở trên núi cao và người người lũ lượt tìm đến để
tu tập và học đạo, một vị khách cất tiếng hỏi nhà sư cho biết số người học tu
có lẽ phải đến hàng vạn, nhà sư cho biết: số người thực tâm chỉ có thể đếm trên
đầu ngón tay! Hóa ra có rất đông những người theo đạo nửa vời. Chúa Giê su cũng
đã từng nói thẳng cho những kẻ mang ảo mộng khi đến với Ngài: theo Chúa là trở
nên giống như Ngài trong lối sống khó nghèo, tìm vâng theo ý Chúa, đi vào con
đường khổ giá, từ bỏ bản thân (đam mê, thói xấu, ảo tưởng bản thân, danh vọng
và lạc thú…). Khi đi tu, người tu sĩ được dạy rằng: đi tu là để yêu Chúa cách
trọn vẹn không san sẻ, chọn Chúa làm gia nghiệp chứ không phải chọn nghề nghiệp
có thu nhập ổn định, chọn khiêm tốn phục vụ chứ không chọn sự an nhàn và kính
trọng, và điều quan trọng là cậy dựa vào sức mạnh của Chúa mà tiến bước.
Lm. Trần Ngà nói đến
bổn phận thảo hiểu cha mẹ là điều phải lẽ, nhưng bổn phận này phải nằm dưới luật
thờ phượng và thảo hiếu với Chúa, vì cha mẹ chỉ là những người trợ tá của Thiên
Chúa để sinh ra chúng ta. Bởi đó khi ‘ai đó’ có những lệnh truyền trái với ý
Chúa thì con người phải chọn Chúa trên hết, điều đó đã được CTTĐVN và nhiều vị
thánh khác nêu gương: khi hoàn cảnh bắt buộc phải đưa ra sự chọn lựa, người Ki
tô hữu sẵn sàng hiến dâng mạng sống để làm chứng cho Thiên Chúa. Chúng ta vẫn
thường nghe: tình yêu mà không có hy sinh là một tình yêu giả dối. Thập giá
Chúa Giê su là bằng chứng của tình yêu Thiên Chúa dành cho nhân loại. Tình yêu
cha mẹ dành cho con cái thường được đề cao là vì chất chứa bao hy sinh và vô vị
lợi (không mong đền trả). Tình yêu vợ chồng sẽ bền chặt với thời gian, nếu được
đặt nền tảng trên những hy sinh bền bỉ - ngày qua ngày… con người cứ nỗ lực xe
duyên và ơn Chúa sẽ hoàn tất phần còn lại. Và cuộc tình lớn lao nhất cuả từng
tâm hồn là cuộc tình với chàng rể Giê su, ta phải nỗ lực vun đắp bằng hy sinh –
gặp gỡ - trở nên giống Ngài và làm đẹp lòng Ngài, đó là thập giá của mỗi người để
bước theo Chúa.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét