Một trong những biểu hiện của
người có giáo dục và trưởng thành về nhân bản là tinh thần trách nhiệm. Theo tự
điển thì đó là việc chu toàn bổn phận được giao phó, sẵn sàng lãnh nhận hậu quả
về lời nói và việc làm của mình. Việc đào tạo nhân bản luôn nhấn mạnh đến sự
trung thực, sống theo lương tâm, tinh thần trách nhiệm. Kinh nghiệm và thời sự
cuộc sống cho thấy rằng đất nước chúng ta đang rất tụt hậu về giáo dục nhân bản,
nhất là việc chịu trách nhiệm của tầng lớp lãnh đạo cũng như trong đời sống dân
sự.
Trong một bản tin thời sự mới đây
cho biết: tại Nhật bản, hằng năm số tiền rơi vãi được giao nộp cho cơ quan thẩm
quyền lên đến 32.000 dola Mỹ, 75% số nầy được các người chủ nhận lại và người
Nhật được giáo dục từ nhỏ để không tham của rơi. Thử nghĩ ở Việt Nam mình làm gì
có chuyện đó, chỉ có mấy em cấp 1 còn đơn sơ thôi. Bản tin thời sự thứ 2 là mới
đây, bà tổng thống Hàn Quốc bị truất phế vì bị cáo buộc là phải chịu trách
nhiệm về việc làm của một người bạn. Điều nầy nói lên rằng: một hành động xấu
nghiêm trọng xảy ra thì phải có người chịu trách nhiệm, không được đun đẩy lằng
nhằng từ trên xuống dưới – từ trái sang phải.
Khi nói về hiện trạng phá thai
nhiều đang xảy ra ở Việt Nam,
người ta nghĩ là do thiếu hiểu biết về giới tính và họ đem chương trình giáo
dục giới tính vào học đường. Việc đó là cần thiết và tốt, nhưng không đầy đủ vì
thiếu khía cạnh đạo đức: Mỗi người phải chịu trách nhiệm về hành vi tình dục
đối với người kia và chính mình, chuyện tình dục chỉ được phép trong hôn nhân,
có mối giao tiếp lành mạnh và trong sạch sẽ bảo đảm hạnh phúc sau nầy và là một
trong 8 mối phúc. Hằng ngày chúng ta phải chứng kiến những lời nói sai sự thật của
nhau là do ‘tật bốc phét’, do thiếu tinh thần trách nhiệm và do có thủ đoạn nào
đó. Biết bao hành vi xấu vẫn xảy ra mà chẳng có ai chịu trách nhiệm, lâu ngày
tạo một thói quen xấu: cứ chối phắt ngay khi mọi việc xảy ra ‘Không phải tôi’
là êm ru.
Nhưng giáo dục Kitô giáo thì
không được như vậy, vì Chúa biết mọi sự cả nơi kín ẩn và Chúa sẽ xét xử mọi
việc khi đến giờ ta đến trình diện Ngài: mỗi người phải chịu trách nhiệm về
những nén bạc được giáo phó để sinh lợi, về suy nghĩ - lời nói và việc làm, về cả
những việc tốt không làm. Tôi phải chịu trách nhiệm chu toàn bổn phận của một người
lãnh đạo cộng đoàn, vai trò làm cha mẹ, của một người công dân và của một cá
thể với cộng đồng nhân loại.
Bởi đó, con đường nên thánh là mỗi
ngày tôi cố gắng chu toàn bổn phận mình trong tình yêu mến Chúa và tha nhân. Trong
từng gia đình, hãy luôn đề cao tinh thần trách nhiệm: trung thành với lời hứa,
với quyết định mua sắm một món đồ hay một chọn lựa cuộc sống, về lời nói xúc
phạm đến tha nhân hay một hành vi sai trái. Chính sự trung tín và sống có trách
nhiệm sẽ đưa đến cho ta nhiều cơ hội thành công không ngờ và được chính Chúa
ban thưởng sau nầy.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét