(Sưu tầm)
Đấng Chăn Chiên Lành,
đích thị là chính Chúa GiêSu. Nhưng Ngài cũng tuyển chọn những kẻ nối tiếp
Ngài, để trở thành những kẻ chăn chiên, như Ngài nói với Phêrô sau khi sống
lại, hãy chăn dắt các chiên con, chiên mẹ của Thầy. Giám
mục là những đấng chăn chiên. Hơn 4000 GM trên thế giới. Hầu hết là đấng chăn
chiên lành. 99,9% là lành. Linh mục cũng được gọi cách nào đó là kẻ chăn chiên.
Khoảng 400.000 linh mục trên thế giới. Khá đông, nên cũng lẫn nhiều kẻ chăn
chiên không lành lắm. Vụ linh mục lạm dụng tình dục tại Mỹ nổ ra mới đây, là
một ví dụ, gây biết bao thiệt hại cho Giáo Hội, uy tín lẫn tiền của!
Tuy 400.000 linh mục là đông như vậy, nhưng so với 40 năm
trước đây, lại tụt từ nửa triệu xuống còn 400 ngàn. Lẽ ra con số phải càng ngày
càng tăng, vì dân số tăng, con chiên tăng, nhưng kẻ chăn lại giảm, giảm thảm
hại, nhất là tại Âu Châu, sau đó là Mỹ Châu.
-Có người nói rằng, vì luật độc thân, cho nên mới sút giảm
con số linh mục như thế.
-Có người nói, vì không được cưới vợ, cho nên có những kẻ
chăn chiên không lành như vậy. Và họ lập luận:
Vậy để không giảm sút, để quân bình và tốt lành, hãy hủy
luật độc thân của linh mục, trở về với thời nguyên thủy, như các tông đồ: rõ
nhất là Phêrô tông đồ cả: có mẹ vợ đau nặng được Thầy đến chữa lành.
Luật độc thân linh mục của Giáo Hội nghi lễ LaTinh xuất hiện
muộn thời, nhưng là một điểm son cho đoàn chiên. Khi không có vợ có con, thì lo
lắng cho đoàn chiên ắt phải chu đáo hơn nhiều.
Nhưng ngày nay có nhiều người đã đưa ra những luận điệu có
vẻ xây dựng, đề nghị cho các linh mục được lập gia đình giống như các mục sư
Tin Lành, để cứu vãn tình trạng thiếu ơn gọi, khan hiếm linh mục, vì sợ rằng
mai ngày không còn đủ tông đồ làm việc cho Chúa, thiệt hại cho các linh hồn. Và
nhất là để linh mục quân bình hơn, vì nhờ có gia đình?
Nhưng chúng ta hãy nghe thuật lại những phức tạp sau đây, đã
được chính các vị chủ chăn tiết lộ về tình trạng của các giáo hội có
luật cho phép linh mục lập gia đình và mục sư có đôi bạn.
1. Mục sư Jungmann nói: "Qúi vị đừng nghĩ rằng
chỉ có Giáo Hội Công Giáo của quí vị gặp khủng hoảng, bên Tin Lành chúng tôi
còn gặp khủng hoảng nặng hơn bên quí vị rất nhiều.”
Đâu phải được lập gia đình, là đi làm linh mục, hoặc mục sư
đông hơn đâu. Nhiều khi ngược lại, bởi họ không thấy lý tưởng cao cả
nơi ơn gọi đó. Cho nên họ chẳng phấn đấu để vào.
2. Trong một cuộc họp mặt giữa linh mục Công Giáo và mục sư
Tin Lành, một mục sư phát biểu về đời sống độc thân: "Tôi bắt
đầu hiểu giá trị đời sống độc thân nơi Giáo Hội Công Giáo. Tôi cảm thấy các
linh mục là anh em với nhau, và tạo nên một gia đình thực sự. Không
thể nói được như thế đối với chúng tôi... Nếu một mục sư nào đó thành công, tôi
không sung sướng gì; nếu một mục sư nào đó thất bại, tôi cũng không đau xót gì
với ông. Giữa chúng tôi không có bầu khí gia đình, họa chăng cũng chỉ có giữa
vợ chồng chúng tôi thôi".
Năm 1974 dịch Kinh Thánh chung giữa Tin Lành và Công Giáo
tại Đalat, đã thấy một chút khó khăn của đời đôi bạn làm mục vụ. Vì Tin
Lành đi là đi cả vợ con, phải bố trí phòng riêng. Khi xuống nhà cơm, họ ngồi
theo gia đình. Còn linh mục, chỗ nào trống là kê vào. Rất thanh thản và
tự do!
3. Đức Tổng Giám Mục Công Giáo ở Beyrouth (Liban) tâm
sự: "Các Đức cha hãy cố giữ lấy kho tàng quí báu của Giáo Hội
Latinh, tức là luật linh mục độc thân. Tôi đã có nhiều kinh
nghiệm trong vấn đề này; vì Giáo Phận tôi, một Giáo Phận theo nghi lễ Đông
Phương: Có linh mục độc thân và có linh mục lập gia đình. Lắm vấn đề phức tạp
mà quí vị không thể tưởng tượng được.
“Giáo Hội Công Giáo chúng tôi cũng như bên Chính Thống Giáo
luôn nuôi ở Tòa Giám Mục vài cha sống độc thân, để dự phòng sau này làm Giám
Mục kế vị chúng tôi, vì Giáo Luật đòi buộc Giám Mục phải sống độc thân (linh
mục thì không buộc).”
4. Lại còn phức tạp do luật buộc linh mục chỉ được kết hôn
một lần trước khi lãnh Chức Thánh. Có những trường hợp linh mục mới có 30 hoặc
35 tuổi, vợ ông đã chết, tay bồng tay bế, lũ con nheo nhóc, không ai nuôi
dưỡng, thật nan giải.
5. Trong việc mục vụ càng phức tạp hơn: Mặc dầu tập quán
linh mục lập gia đình đã có từ xưa truyền lại, giáo dân vẫn quí mến
linh mục độc thân hơn: các ngài dù ở xa hoặc đi đến đâu, họ cũng tìm cách gặp
gỡ, để xưng tội và xin lễ.
6. Linh mục có gia đình chỉ phục vụ trọn vẹn ngày Chúa Nhật,
còn các ngày khác họ phải lo làm ăn để nuôi sống gia đình. Như thế làm sao “sẵn
sàng” được với mọi người.
7. Thuyên chuyển một linh mục có gia đình thật là một vấn đề
khó khăn. Được lệnh, ông sẽ bảo: "Con sẵn sàng, nhưng vợ con mắc làm ở
Sở kia, các cháu lại đang học ở trường nọ, gia đình con không cùng đồng tâm đến
địa phương (sắp phải đến) đó".
8. Có khi linh mục thì tốt, nhưng bà vợ hoặc con cái chưa
nói là xấu, chỉ không được giáo dân trong xứ có thiện cảm, thì cũng đủ
để họ ghét luôn cả linh mục, rồi dần dà xa việc đạo. Trường hợp mà xảy
ra thù hằn thì còn mất cả Đức Tin nữa. Nếu thuyên chuyển linh mục ấy không
được, thì cha truyền con nối, tiếp tục giữ giáo xứ từ thế hệ này qua thế hệ
khác, làm cho cả xứ đạo phải chịu sự áp bức của một gia đình, nên đời sống đạo
sa sút không thể lường được!
Kết Luận
Là con cái Chúa và Giáo Hội Công Giáo nghi lễ LaTinh (nơi có
luật độc thân linh mục), chúng ta hãy cầu nguyện cho có được nhiều mục tử biết quí trọng và tuân giữ đời sống độc
thân đến cùng, vì đó như một quà tặng quí giá cho đoàn chiên mà Chúa gửi đến.
Tuy vậy chúng ta cũng hãy cầu cho những linh mục trong các
giáo hội không có luật độc thân linh mục (như Công giáo Đông phương, như Chính
Thống…) nữa, để dù linh mục độc thân hay linh mục có gia đình trong các giáo
hội được phép, thì họ, quan trọng phải là những mục tử nhân từ như Chúa Giêsu
là vị Thầy nhân từ tuyệt hảo. Amen.
(góp nhặt từ vài nguồn)
Lm
Anphong Nguyễn Công Minh, ofm
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét