Chúa Giêsu đã phục sinh. Đó là
niềm vui lớn của toàn thể nhân loại và đó là cốt lõi của niềm tin Kitô giáo:
nếu Chúa không phục sinh thì đạo lý Chúa dạy chỉ là một mớ lý thuyết dạy về đời
sống luân lý, cả cuộc đời và ngay cả cái chết của Chúa cũng chẳng có ý nghĩa gì
nhiều. Nhưng Chúa đã sống lại, Alleluiah!
Ta tự hỏi: Biến cố phục sinh rất
huy hoàng và hoành tráng, vậy tại sao Chúa không cho nó diễn ra trước mặt nhiều
nhân chứng, mà lại ẩn mình và khiến nhân loại đoán già đoán non? Cả 4 sách Tin
Mừng đều diễn tả quang cảnh Chúa Phục sinh rất mơ hồ: không còn lính canh, cửa
mộ mở toang, có hai thiên thần mặc áo trắng nói với các phụ nữ đến thăm mộ rằng
Chúa đã sống lại, và chỉ có Tin Mừng Matthêu và Gioan là có nói đến việc Chúa
Giêsu hiện ra với các bà. Ai đó đã từng nói: “rất khó để chứng minh rằng Chúa
đã phục sinh, nhưng để chứng minh rằng Chúa không phục sinh lại còn khó hơn”.
Quả vậy, nếu Chúa không phục sinh thì làm sao có mộ trống, làm sao có Giáo hội
sơ khai, và làm sao có một Thánh Phaolô?- Ngôi mộ của Chúa Giêsu có một đội
canh cẩn mật và có cảnh báo trước về việc trộm xác, thêm vào đó các môn đệ là
những người quê mùa và đã mất hết tinh thần thì làm sao có thể hành động một
cách anh hùng và hoàn hảo đến độ không để lại vết tích được. Còn về Giáo hội sơ
khai, ta chỉ cần nêu lên hai sự kiện: sự kiện thứ nhất là ngày lễ Ngũ Tuần các
môn đệ đã mở tung cửa để loan báo cho toàn dân tụ họp về Đức Giêsu bằng nhiều
ngôn ngữ; sự kiện thứ hai là ông Phêrô bị bắt giam trong ngục có 4 tốp lính
canh vậy mà đã thoát ra ngoài an toàn và các lính canh đều không hay biết (TĐCV
12,1-19). Còn sự đổi đời của ông Phaolô thì không ai có thể cắt nghĩa được lý
do tại sao ông đang là một người hăng say đi bắt các Kitô hữu mà bây giờ lại
hăng say nói về Chúa Giêsu, ông coi mọi sự là rơm rác trước cái lợi tuyệt vời
là được biết Đức Giêsu Kitô.
Dựa vào Tin Mừng Thánh Gioan, ta
có thể tìm được một bằng chứng chắc chắn về biến cố Chúa Sống lại: Kinh Thánh.
Ông Phêrô và ông Gioan chạy đến mồ để xem sự việc xảy ra thế nào, họ đã thấy
ngôi mộ trống, thấy khăn liệm được xếp gọn gàng nhưng các ông chưa hiểu lời
Kinh Thánh là Ngài phải sống lại từ cõi chết. Các sách Tin Mừng cho ta biết nhiều
chi tiết trong cuộc đời Chúa Giêsu đã ứng nghiệm về lời nói và biểu tượng được
ghi lại trong các sách Cựu Ước; và nhất là trong Tuần Thánh, chúng ta được nghe
những lời tiên tri Isaia và Giêrêmia nói về người Tôi Tớ Giavê chịu đau khổ vì
tội lỗi con người, rất nhiều điều được ứng nghiệm nơi cuộc khổ nạn của Chúa
Giêsu. Trong câu chuyện hai môn đệ trên đường Emau cũng vậy, khi người khách lạ
trích dẫn lời Kinh Thánh để nói với các ông thì các lòng các ông đã bừng sáng
lên vì đã hiểu được ĐỨC KITÔ PHẢI CHỊU KHỔ NẠN MỚI VÀO VINH QUANG.
Chúa đã Phục sinh, đó là một niềm
vui lớn mà mỗi người được mời gọi làm chứng nhân theo cách của mình. Đừng để
lòng mình ra nặng nề bởi chè chén say sưa và lo lắng sự đời đến nỗi không cảm
nhận được niềm vui và ý nghĩa của biến cố Chúa phục sinh. Đừng mải tìm bằng chứng nơi ngôi mộ trống, vì Chúa không
còn ở đó, nhưng Ngài hẹn gặp ta nơi Thánh Thể, nơi Lời Chúa và nơi tha nhân. Mỗi
giây phút hãy chăm chú đến cách ta đối xử với anh em, sống sao cho trọn đức yêu
thương, vì cuối cuộc đời này chúng ta sẽ bị xét xử về tình yêu.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét