Ngày 01.11.2106, chương trình TV
có đưa lên bản tin nói về việc trong cộng đồng mang lan truyền một tin đồn : “Từ
ngày 1.11.2016 đến ngày …. Tại một số
địa điểm cụ thể ở Hà Nội một số cô gái trẻ sẽ cho ‘sờ vú’ thoải mái với giá
50.000đ để thu tiền giúp nạn nhân bão lụt”, và cụ thể những con đường nơi ấy đã
bị kẹt xe vì có quá nhiều người đến”. Nhưng đây chỉ là tin vịt.
Điều nầy làm ta nhớ lại một
nguyên tắc luân lý của Kitô giáo: Mục đích không biện minh cho phương tiện. Ví
dụ ta không thể vì thương người nghèo mà lại đi ăn trộm của người giàu, không
thể vì thương một cô gái mồ côi nghèo mà hủy bỏ mối dây hôn phối với vợ mình,
không thể nghĩ rằng mình nghèo nên đi lấy của cải người khác. Một hành vi tốt
và phương tiện cũng phải tốt mới tạo nên một việc nên làm. Nhiều người mua vé
số chỉ vì thương người nghèo, nhưng cũng có người lập luận: mình đi … ôm cũng
là việc tốt vì giúp người ta.
Tuy chỉ là một trò đùa của một ai
đó, nhưng cũng là một phép thử cho lương tâm con người. Tôi nghĩ nhiều người đã
xếp sẵn ít là vài trăm nghìn để tận hưởng niềm vui. Thực ra, đã là con người với
bản tính mỏng dòn yếu đuối thì ai cũng dễ sa ngã, nên người khôn ngoan phải
biết tránh dịp tội : “Tẩu vi thượng sách”. Tránh bạn xấu, tránh những hoàn cảnh
ở một mình với người khác phái, phim ảnh nude, khiêu vũ. Ma quỷ dùng thủ đoạn
phù hợp với từng người : tiền bạc, danh vọng, nhục dục, kiêu ngạo, thất vọng,
hận thù… Hòng lôi kéo các tâm hồn về phe chúng.
Trong tuần vừa qua, các bài đọc
thường niên ngày thường, Giáo hội cho chúng ta nghe thư gửi tín hữu Êphêsô, là
một tổng hợp về cách ăn nết ở của các thành viên trong gia đình. Thánh Phaolô
dạy: “Anh em hãy đối xử tốt với nhau, phải có lòng thương xót và biết tha thứ
cho nhau, như Thiên Chúa đã tha thứ cho anh em trong Đức Kitô”. Đúng là những
lời thật đẹp và dễ nhớ.
Nhiều gia đình ở miền quê đã xảy
ra cảnh ly dị và ly thân (một người bỏ đi đâu đó). Dĩ nhiên là có nhiều lý do,
nhưng một trong lý do đáng tiếc là một trong hai người phối ngẫu sa đà theo
đuổi đam mê của mình: cờ bạc và đề, nát rượu dẫn đến lè nhè và lười biếng, tinh
thần gia trưởng và không tôn trọng tự do người bạn đời.
Thánh Phaolô trong thư gửi tín
hữu Êphêsô có dạy: “Chồng hãy yêu thương vợ như Đức Kitô đã yêu thương và hiến
mình vì Hội Thánh. Vợ hãy phục tùng chồng như phục tùng Chúa. Con cái hãy vâng
lời cha mẹ” (Eph 5,21-33). Nhiều người đàn ông thường trích chỉ một câu ưa
thích ‘vợ hãy phục tùng chồng’ mà quên mất phần của mình là ‘yêu thương vợ như
Đức Kitô đã yêu đến hiến thân mình’.
Ngày nay, người ta kém tinh thần
chịu đựng và cam chịu hơn xưa, nên các gia đình xảy ra xung đột nhiều hơn. Một
mối liên hệ tình cảm bền vững phải có sự cộng tác từ hai phía. Một gia đình
cũng vậy, nó chỉ bền vững khi cả hai người cùng biết tôn trọng tự do của người
kia. Muốn vậy mỗi người phải tự trọng và tự hạn chế những tự do quá trớn của
mình khi nó gây hại cho hạnh phúc của bạn mình. Ai có lỗi thì phải nhận lỗi và
sửa đổi, đó mới là bình đẳng nam nữ. Người đàn ông thường trích câu ‘chồng chúa
vợ tôi’ để lấn át vợ trong mọi quyết định và cách hành xử của mình: vợ phải
tuân lời mình dù đó là lời ngu ngốc và lệnh truyền bất hợp lý.
Gia đình bền vững đòi hỏi 2 người
phối ngẫu bình quyền trong mối quan hệ : mỗi người phải yêu thương tôn trọng
người kia, mỗi người phải tự trọng và giảm thiểu những tự do quá trớn, phải
biết nghĩ đến niềm vui và nỗi buồn của người bạn đời. Gia đình có một nhiệm vụ
quan trọng : chuyển giao niềm tin cho con cái. Niềm tin vào cuộc đời và nhất là
niềm tin vào Thiên Chúa. Điều này chỉ có thể thực hiện khi cha mẹ sống tốt với
nhau và yêu thương con cái : tình thương của cha mẹ với con cái sẽ giúp con cái
hiểu được tình thương của Cha trên trời.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét