Chúng ta thường quen với ‘8 mối phúc’, nhưng qua câu nói của Chúa Giê su với ông Toma - đã nói đến mối phúc thứ 9 là “Phúc cho ai không thấy mà tin”. Nếu đọc kỹ 4 sách Tin Mừng, chúng ta nhận ra 2 điều về sự kiện Chúa Phục Sinh: điều thứ nhất là các sách Tin Mừng chỉ ghi vừa đủ để ta tin, điều thứ hai là Chúa Giê su không có lời dạy nào ngoài lời nhắc lại “Đấng Ki tô phải chịu đau khổ mới vào vinh quang”, Ngài cũng chỉ hiện ra với số người hạn chế và cũng ít lần trong 40 ngày, tại sao thế - trong lúc sứ điệp Phục Sinh lại rất quan trọng và cơn khát cháy bỏng của Ngài là mọi người được ơn đức tin để được cứu độ?
Thưa là để ta được hưởng mối phúc thứ 9 này đây! Thiên Chúa là Đấng kín ẩn, không ai thấy Ngài mà chỉ thấy những ‘dấu vết’ Ngài để lại trên vũ trụ này, tựa như nhìn dấu chân còn in lại trên cát thì ta biết chắc rằng có một người vừa đi qua trên bãi biển. Thiên Chúa lại là Đấng tự hủy, nên cách hành động của Ngài thật khó nhận ra, ngay cả những người đương thời với Chúa từ lúc Ngôi Lời được sinh ra cho đến khi Ngài ra giảng dạy và chịu chết, họ cũng không giải quyết được câu hỏi ‘Đức Giê su là ai?”. Thiên Chúa là Tình yêu, một tình yêu tế nhị, cao thượng, tuyệt đối khôn ngoan, nên Ngài không muốn ép buộc con người tin – vì thế Ngài đã chọn con đường kín ẩn và tự hủy, cả trong mầu nhiệm Phục Sinh. Xin trích một đoạn trong bài giảng của Lm Trần Ngà:
Cách xử sự của Tôma cũng là cách xử sự thông thường của
nhiều người. Người ta chỉ chấp nhận là có thật những gì mà người ta có thể xem
bằng mắt, bắt bằng tay, những gì cân, đo, đong, đếm... được. Còn những gì người
ta không thấy, bị xem như là không có. Khi tôi hỏi bạn bè: Tại sao bạn không
tin Thiên Chúa, không tin có linh hồn, không tin có sự sống đời sau? Họ trả lời
thật đơn giản: “Có thấy đâu mà tin!”
Thế nhưng, có nhiều điều chúng ta không thấy nhưng
chúng ta vẫn phải nhận là chúng hiện hữu. Người ta không thể nhìn thấy tình mẫu
tử nơi người mẹ, không nhìn thấy ý chí kiên cường nơi bậc anh hùng, không nhìn
thấy trí khôn tuyệt vời của nhà khoa học (bởi vì tình yêu, ý chí, trí tuệ... là
những thực tại vô hình, không màu sắc, không trọng lượng, không khối lượng)...
nhưng không ai dám phủ nhận rằng những thực tại nầy không có.
Với đôi mắt trần nầy, tầm nhìn của người ta rất hạn hẹp,
như “ếch ngồi đáy giếng coi trời bằng vung”. Với đôi mắt trần nầy, chúng ta chỉ nhận thấy một ít sự
vật phù du mà thôi. Còn những điều quan trọng, những điều chính yếu thì không
thể nhận thấy. Nhà văn Saint-Exupéry đã khám phá ra điều nầy, ông viết:
"L'essentiel est invisible pour les yeux" (Thực tại thiết yếu thì mắt
trần không thấy được). Do đó, nhân loại cần đến những con mắt khác, những con mắt
thứ ba để nhận thức những thực tại cao siêu. Con mắt nầy giúp người ta nhìn xa,
nhìn rộng, nhìn sâu, nhìn thấy điều thiết yếu, nhìn thấy chân lý...
Con mắt thứ ba của các nhà vi trùng học là ống kính hiển
vi. Nhờ con mắt nầy, nhà nghiên cứu có thể nhìn thấy vi trùng và những siêu vi
cực nhỏ... Con mắt thứ ba của các nhà thiên văn là ống kính thiên văn, nhờ đó
các nhà khoa học có thể thấy được những ngôi sao cách mặt đất đến mười tỉ năm
ánh sáng... Con mắt thứ ba của các nhà quân sự là màn ảnh ra-đa, là vệ tinh
quan sát... Chúng giúp các nhà quân sự nắm rõ địa hình cũng như các bí mật quân
sự của đối phương nhằm đạt tới chiến thắng.Trong Phật giáo, con mắt thứ ba của
nhà tu hành đạt đạo là “huệ nhãn,” giúp người ta thấy được những thực tại tâm linh siêu
hình. Đối với Đức Giêsu, con mắt thứ ba mà Ngài mong muốn các môn đệ Ngài phải
có là Đức Tin. Nhờ “Con Mắt Đức
Tin,” nhân loại có thể nhận ra Thiên Chúa là
Cha yêu thương, nhận ra Đức Giêsu là Đấng Cứu Độ, nhận ra mình có hồn thiêng bất
tử, biết mình có cuộc sống mai sau, có thiên đàng hoả ngục...
Chúng ta nhận ra rằng: cách hành động của Chúa Giê su Phục Sinh rất giống với cách Thiên Chúa hành động trong lịch sử cứu độ. Ông Abraham, ông Noe và Mẹ Maria được Thiên Chúa mời gọi đi vào một con đường chưa từng biết, chưa có ai để làm gương, nhưng cả ba Đấng đều có một điểm chung là ‘tin cậy hoàn toàn và vâng lời tuyệt đối’ với Thiên Chúa, các vị trở nên ‘’gương mẫu của kẻ tin’ vì đã kiên trì bước đi – dù không thấy gì phía trước, ngoài lời hứa của Chúa. Thiên Chúa cũng luôn xử sự với từng người chúng ta như vậy, rất kín ẩn và bí mật, Ngài cũng rất thường để linh hồn rơi vào ‘đêm tối thiêng liêng’, nếm trái đắng của thất bại, chịu sự hiểu lầm của người đời… để họ bám chặt hơn vào Ngài và chỉ biết tin cậy vào Ngài
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét