Những ngày cuối tháng 4.2022, dịch bệnh
có vẻ ổn định, một vài đám cưới đã được tổ chức, tiệc tùng linh đình, có người
nói: “mọi sự đã trở lại như xưa, là một điều mừng”. Thế nhưng, nhìn về khía cạnh
luân lý, chúng ta mong rằng cuộc sống phải khác xưa, có nhiều điều cần phải
thay đổi - những điều mà ta đã nhận ra trong thời gian dịch bệnh. Vì nếu ta không thay đổi, không trở nên khác với những người không tin đạo, ta không thể làm chứng cho Chúa Phục Sinh.
Dịch bệnh đã phơi bày nhân loại như một
thân thể đáng thương vì thiếu tình liên đới, tình người. Khi dịch bệnh tạm ổn,
người người có cơ hội tham dự phụng vụ và một vài sinh hoạt xã hội, ta nhìn anh
em với sự trìu mến và trân trọng, ta muốn gặp gỡ nhau - bù lại cho những tháng
ngày bị cô lập. Dịch bệnh cũng đã phơi bày cho nhân loại thấy điều mong manh của
phận người để họ biết nhìn đến cùng đích của đời người, rũ bớt tham sân si là
những cái trở nên vô nghĩa khi người người nhiễm bệnh – nhiều xác chết, nhiều
biến chứng hậu covit, nhiều trẻ em trở nên mồ côi vì mất hết người thân. Dịch bệnh
cũng cho ta thấy những hình ảnh đẹp của tình liên đới, sự dũng cảm của đội ngũ
nhân viên y tế, sự cứu trợ, các tình nguyện viên; dĩ nhiên cũng không thiếu những
kẻ lợi dụng dịch bệnh để trục lợi – biểu hiện của cỏ lùng trong ruộng lúa.
Dịch bệnh là một điều không may và
chúng ta đã tha thiết cầu xin Thiên Chúa cho dịch bệnh qua đi.Tuy vậy, với con
mắt đức tin, ta có thể nhận ra rằng Chúa cho phép dịch bệnh xảy ra và Chúa muốn
ta tận dụng cơ hội này để chắt lọc cuộc sống, điều chỉnh lại cách sống của mình
cho tốt đẹp hơn. Ai đó đã nói: “Không ai tắm hai lần trong một dòng sông”, vì mỗi
giây phút, dòng sông đã thay đổi và chính bản thân người tắm cũng thay đổi: thể
lý, tâm sinh lý và tâm linh. Tuy ta sống trong một căn nhà, khung cảnh và người
nhà vẫn vậy, nhưng mỗi ngày sống mở ra một trang sách mới, mỗi khắc giây hiện tại
là quà tặng (present), ngày hôm nay khác hẳn hôm qua và không giống ngày mai.
Người khôn ngoan thì biết nhìn lại cuộc sống mỗi ngày để điều chỉnh nếp sống
ngày mai hoàn hảo hơn và đẹp lòng Chúa hơn.
Tôi không mơ mình có thể thay đổi được
xã hội cũng như Giáo hội, tôi chỉ dám mong ước mình thay đổi được đôi điều về bản
thân mình: cách nhìn cuộc đời, tâm tính, những thói quen đạo đức. Chính lúc tôi
thay đổi nên tốt hơn một chút thì gia đình và xã hội sẽ thay đổi, đúng như lệnh
truyền của Chúa: Các con là muối, là men và là ánh sáng cho đời. Nếu để ý một
chút, chúng ta dễ nhận ra rằng: “Ăn năn hối cải, thay đổi cuộc sống cho phù hợp
với Tin Mừng” cũng là một sứ điệp lớn của Kito giáo. Nhiều lần Chúa Giê su nói
đến sự hối cải: Ta đến để kêu gọi người tội lỗi ăn năn hối cải; Triều thần
thiên quốc sẽ vui mừng vì một người tội lỗi hối cải; Khốn cho các ngươi là những
kẻ được chứng kiến nhiều phép lạ xảy ra, mà không ăn năn hối cải; Sứ điệp đầu tiên của Chúa Giê su là 'Hãy sám hối và tin vào Tin Mừng; Sứ điệp cuối cùng của Ngài là 'Ta khát': khát ở đây là khát tình yêu, là ước mong cháy bỏng mọi người đón nhận ơn cứu độ Ngài mang đến.
Một nhà tu đức nói: Sống ở đời, không
ai được hưởng ‘hòa âm trọn vẹn”. Điều
này muốn nói: chúng ta không sống tốt cho đủ với những người chung quanh, kể cả
người thân thuộc. Điều quan trọng cho cuộc sống trần gian là nỗ lực trở nên trọn
lành hơn, yêu Chúa tha thiết hơn và sống bác ái với anh em hơn. Về đức bác ái,
có một lệnh truyền đáng phải suy nghĩ : “Điều con không muốn kẻ khác làm cho
mình thì mình đừng làm cho người khác”. Chúng ta không vui khi người khác làm ô
nhiễm môi trường vì khói và rác, khi người khác mời đám cưới quá rộng, khi người khác
nói xấu mình, khi người khác không cười với mình… Hãy thay đổi mọi sự từ chính
mình và bạn sẽ thay đổi xã hội một chút, phần còn lại thì phải thích nghi thôi.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét