Danh sách Blog của Tôi

Thứ Hai, 1 tháng 5, 2017

Sợ cái chết





Cuộc đời con người chất chứa bao nỗi sợ, trong đó có nỗi sợ chết. Dù một người sống gần 100 tuổi (với tật nguyền và bao nỗi vất vả), nhưng khi phải đi bệnh viện và thấy không còn hy vọng khỏe lại thì có vẻ thất vọng và không muốn về nhà: sợ chết.

Cái chết là một kết thúc tất yếu của thế giới vật chất, giống như chiếc lá già phải rụng đi để những chiếc lá non lại mọc ra một cách hài hòa. Chúng ta tự hỏi: nếu nguyên tổ không phạm tội và loài người sống trong tình trạng ân sủng thì có lẽ thân xác con người không phải trải qua tình trạng mục nát chờ ngày phục sinh, mà cái chết chỉ là bước chuyển dịch vào cõi thiên đàng. Nếu không có tội Adam thì có lẽ kinh Tin Kính sẽ rất ngắn gọn, vì không có phần tuyên xưng về Ngôi Hai cứu chuộc và về Hội Thánh; và có lẽ con người không sợ chết vì không có sự quyến luyến quá mức về vật chất và sự phán xét cũng rất nhẹ nhàng. Đó chỉ là những giả thuyết, và chúng ta phải tạ ơn Chúa vì công trình cứu chuộc do Chúa Kitô mang lại còn tuyệt vời hơn công trình sáng tạo gấp bội phần và chúng ta có cơ hội cảm nghiệm được tình thương xót của Thiên Chúa qua những mạc khải và cái chết cứu độ của Chúa Giêsu.

Ai đó đã từng phân tích: sở dĩ chúng ta sợ chết là vì chúng ta thiếu lòng tin vào sự nhân lành của Chúa. Sách tu đức dạy có 3 mức độ đạt đến sự trọn lành trong đời sống đạo: sống ngay lành để tránh phạm tội và bị phạt trong hỏa ngục, làm việc lành để tích lũy phần thưởng trên trời, làm mọi sự vì yêu mến Chúa – còn công trạng thế nào là do Chúa ban tặng. Trở lại vấn đề sợ chết ở trên, ta có thể nói rằng: một người có niềm tin vững vàng vào tình thương Chúa, luôn biết tìm kiếm ý Chúa và làm mọi việc vì yêu Chúa thì họ không sợ chết. Nhưng vì ma quỷ cám dỗ, vì niềm tin và tình mến của con người khó đạt đến mức vẹn toàn nên hầu như ai cũng sợ chết. Bởi vậy, bổn phận của những người mạnh khỏe là phải nâng đỡ sự yếu hèn của những ai lâm cảnh khốn cùng và cầu nguyện cho họ luôn cảm nghiệm được tình thương Chúa trong cơn thử thách.

Quê hương chúng ta ở trên trời và cuộc sống trần gian chỉ là kiếp lữ khách. Hãy cố gắng tập sống cho thanh thoát nhẹ nhàng, vì sau khi chết những thứ ta vất vả tích góp và những mưu toan vất vả của ta chẳng có mấy ý nghĩa. Người trinh nữ khôn ngoan biết mang theo chút dầu là tình mến Chúa yêu người, còn mọi sự khác cứ để Ngài lo liệu. Tập thói quen từ bỏ ý riêng để vâng theo ý Chúa mỗi ngày là một bài tập hữu ích giúp ta tránh được nỗi ‘sợ chết’.