Người ta hay kể
câu chuyện sau đây để nói về sự quan phòng của Thiên Chúa:
Có hai người bộ hành lên đường đi đến một phương
xa. Họ dùng một con lừa để chuyên chở hành lý, và mang theo một chú gà cồ
làm bạn. Ban đêm đến họ đốt đuốc để soi đường.
Một trong hai người là một tín hữu rất đạo đức, luôn
miệng nói: “Chúa là Ðấng tốt lành quan phòng mọi sự.” Người kia thì
cứng lòng tin. Ông rất bực mình mỗi khi nghe người bạn đồng hành hơi một
tí là cầu nguyện “phó thác cho Chúa lòng lành.” Trước khi mặt trời lặn,
họ đến một ngôi làng nhỏ. Họ tìm một nơi để qua đêm. Họ gõ cửa khắp
nơi, nhưng không có ai đón tiếp họ. Cuối cùng họ đành phải ra khỏi làng
và tìm đến bìa rừng để qua đêm. Trong cảnh màn trời chiếu đất, người bạn
không có lòng tin mới thốt lên: “Nào, Chúa tốt lành của anh ở đâu
rồi?” Người kia bình tĩnh đáp lại: “Ðây là chỗ tốt nhất Chúa dành cho
chúng ta ngủ qua đêm này.”
Ðêm đó, họ nằm ngủ dưới một gốc cây lớn nằm sát bìa
rừng. Họ cột chú lừa vào một gốc cây gần đó. Họ chưa kịp đốt lên ngọn
đuốc thì một tiếng động mạnh từ xa vang lại. Thì ra, chỉ trong chớp
nhoáng, một chú sư tử đã đến cắn xé con lừa và mang đi. Vừa thương tiếc
cho chú lừa, vừa lo sợ cho thân phận của mình, hai người bộ hành chỉ còn biết
leo lên cây để tránh tai họa. Vừa tức giận, vừa mỉa mai, người bạn cứng
lòng mới thốt lên: “Nào, Chúa quan phòng của anh còn tốt nữa không?”
Người tín hữu ngoan đạo dõng dạc tuyên bố: “Nếu con sư tử không bắt gặp
con lừa trước, thì chắc chắn nó đã bổ nhào trên chúng ta rồi. Tạ ơn Chúa
là Ðấng tốt lành.”
Một vài phút sau, con gà cồ bỗng kêu la thất thanh.
Hai người bộ hành mới trèo cao hơn. Họ nhận ra con gà cồ đang nằm trong
nanh vuốt của một chú mèo rừng. Họa vô đơn chí! Chỉ vài phút sau
đó, một cơn gió mạnh ùa đến, ngọn đuốc bỗng tắt ngụm đưa hai người vào trong
cảnh tối tăm ghê rợn. Lần này, người tín hữu ngoan đạo chỉ biết giữ thinh
lặng trước lời xiên xỏ của người bạn không tin Chúa của mình.
Sáng hôm sau, hai người mon men trở lại làng để mua thức
ăn. Họ mới hay biết rằng đêm hôm đó một băng cướp đã đột nhập vào làng
cướp của giết người. Nhìn cảnh tượng hoang tàn của ngôi làng, người có
lòng tin mới giải thích cho người bạn như sau: “Anh đã chứng kiến từ đầu
đến cuối. Giá như đêm hôm qua, chúng ta thuê được một chỗ trọ trong làng,
thì có lẽ chúng ta cũng không thoát khỏi tay của bọn cướp. Nếu cơn gió
lớn không làm tắt ngọn đuốc của chúng ta, thì hẳn bọn chúng đã nhìn thấy chúng
ta. Bạn thấy chưa, trong tất cả mọi sự, Thiên Chúa luôn là Ðấng quan
phòng tuyệt hảo.”
Thiên Chúa không
muốn cho chúng ta gặp phải sự dữ. Trong Cựu ước sự kiện thiên thần
Raphael phù hộ cho ông Tobia trên đường đi cưới vợ, hay là Thiên Chúa có thể
biến sự dữ thành điều lành cho chúng ta như trường hợp ông Giuse bị bán sang Ai
Cập, tất cả nói lên sự quan phòng của Thiên Chúa. Chúa Giêsu dùng hình
ảnh con chim sẻ chẳng đáng mấy đồng,
hay bông huệ ngoài đồng nay còn mai mất mà vẫn được Thiên Chúa chăm sóc, huống
hồ là con người chúng ta…
Ngày đầu năm
mới, người ta thường cầu chúc cho nhau mạnh khỏe, bằng an, hạnh phúc… Những gì
người ta đã có thì không cần chúc nữa. Vậy thì khi cầu chúc cho người
khác điều gì là cũng hàm chứa một chút lo lắng trong đó. Chúng
ta lo ngại người thân có thể gặp rắc rối vì bệnh tật nên mới chúc “mạnh
khỏe.” Vì chưa giàu đủ nên mới chúc “Phát
tài”, sợ tai nạn hay chuyện này chuyện nọ xảy ra nên mới chúc “bình an.” Mỗi lời chúc đều hàm chứa một phần sự thiện mà chúng ta ao
ước và đồng thời cũng hàm chứa một “nỗi lo.” Tuy nhiên lời Chúa hôm nay lại là tin vui cho chúng ta.
Bởi vì Chúa Giêsu cho chúng ta biết chúng ta có một người Cha là Thiên
Chúa rất quyền năng mà lại nhân lành luôn quan tâm đến mỗi người đến độ một sợi
tóc trên đầu rụng xuống Chúa cũng tính cả rồi. Như vậy thì chẳng
việc gì phải lo những chuyện không đâu, như là lo động đất, lo thiên thạch
lao vào trái đất, lo tận thế…
Chớ lo lắng về
ngày mai không có nghĩa là cứ nằm chờ sung rụng. Các nhà tu đức dạy
rằng: Cầu nguyện mà không hành động là sự xúc phạm đến Thiên Chúa. Cũng như một người bị bệnh
cầu xin Chúa chữa lành cho mình mà không thèm sử dụng những phương thế y học mà
Thiên Chúa đã ban cho con người khám phá ra… {Trong năm mới, chúng ta thường
cầu xin Chúa ban ơn bình an, hãy tin chắc Chúa sẽ ban nếu chúng ta biết thay
đổi cuộc sống theo Lời Chúa dạy, cụ thể là sống hiền lành và khiêm nhường. Hoàn
cảnh sống có thể không thay đổi, nhưng Chúa sẽ ban cho ta sự bình an thẳm sâu
trong tâm hồn, giúp ta vượt qua mọi gian nan thử thách mà vẫn luôn vững tin vào
Chúa và luôn sống thánh}.
Tin vào Chúa
quan phòng, chúng ta yên tâm mạnh dạn sắp xếp chương trình sống cho gia đình
của mình trong đó ưu tiên cho việc kiếm tìm Nước Thiên Chúa. Ưu tiên cho
việc cầu nguyện và các việc đạo đức thay vì dành hết tất cả thời gian cho công
việc làm ăn mà thôi. Ưu tiên cho việc kiếm tìm Nước Thiên Chúa cũng có
nghĩa là chúng ta phải dám hy sinh chấp nhận một phần thiệt thòi nào đó về vật
chất, dành một phần kinh phí cho việc đạo thay vì sợ tốn tiền xăng rồi
không dám đi lễ…
Để kết
thúc, chúng ta tin tưởng nhắc lại lời Đức Giáo Hoàng Benedicto XVI
trong phần mở đầu sứ điệp Hòa Bình: “Năm mới
luôn mang lại cho chúng ta niềm hy vọng về một thế giới tốt đẹp hơn.
Trong ánh sáng này, tôi nguyện xin Thiên Chúa, là Cha của nhân loại, ban
cho tất cả chúng ta sự hoà thuận và bình an để những khao khát của chúng ta về
một đời sống hạnh phúc và thịnh vượng có thể được thành tựu.”
Lm.
Giuse Nguyễn Văn Khánh
********************************************
Xin cho chúng con trong năm mới này: khám
phá ra ý nghĩa mới trong công việc, tìm được ý hướng cao quý trong mục tiêu và
có hướng đi kiên định trong đời sống.
Xin cho chúng con: khởi đầu năm mới cùng
với Chúa, biết dùng thời gian như món quà quý giá Chúa dành cho con, biết sử
dụng mỗi ngày của năm mới này để nhiệt tình phục vụ anh chị em con. Amen!
(phần trong ngoặc kép được người
viết thêm vào) . Nguồn: langthangchieutim