Ngày lễ Mẹ Thiên Chúa, chúng ta
dừng lại ở câu Kinh Thánh tuy rất ngắn gọn nhưng lại súc tích về ý nghĩa này,
vì nó chứa đựng cả một triết lý sống – đủ cho cả một đời người được hạnh phúc
và giàu ý nghĩa đạo đức.
Mẹ Maria được tuyên dương là hòm
bia Thiên Chúa với hai ý nghĩa: Mẹ đã cưu mang Lời nhập thể là Đức Giêsu và Mẹ
đã lưu giữ Lời Thiên Chúa nơi tâm hồn qua việc suy đi nghĩ lại trong lòng những
điều Thiên Chúa đã hứa và đã thực hiện cho mình và cho nhân loại. Mẹ là người vừa
được chúc phúc vì đã nghe và giữ Lời Thiên Chúa – vừa vì dạ đã cưu mang và vú
đã cho Con Thiên Chúa bú mớm.
Các sách Tin Mừng nói rất ít về
Mẹ. Chúng ta đọc thấy nơi bài ca Magnificat một vài tâm tình của Mẹ: “Hồn tôi
tán dương Chúa Đấng cứu chuộc tôi, vì Chúa đã nhìn đến phận hèn tớ nữ Ngài, đã
làm cho tôi biết bao điều kỳ diệu.Tình thương Chúa trải qua từ đời nọ tới đời
kia, dành cho kẻ kính sợ Người”. Mẹ ca ngợi Chúa vì hai lý do: Chúa đã thực
hiện lời đã hứa ban ơn cứu độ cho nhân loại và đã đoái nhìn đến mình là một nữ
tì hèn mọn, tất cả là vì tình thương Chúa. Mẹ cất lên bài ca này khi tuổi đời
còn phơi phới và lúc bình minh ơn cứu độ.
Nhìn lại cuộc đời Mẹ, chúng ta
thấy chẳng suôn sẻ tí nào, có thể nói là quá giông bão nữa: Mẹ là một thiếu nữ
đã đính hôn để chuẩn bị đời hôn nhân thì được mời gọi mang thai bởi phép Chúa
Thánh Thần, Mẹ sinh con trong thiếu thốn và chịu sự ruồng bỏ của người đời,
phải trốn qua Ai cập, sống ẩn dật nghèo khó nơi làng Nagiaret, Mẹ đã trở thành
góa bụa, Con Mẹ bị từ khước – bị ghét bỏ và bị giết chết. Hình như sau này Mẹ
càng suy đi nghĩ lại những biến cố cứu độ này, không biết tâm tình Mẹ ra sao?
Các sách Tin Mừng không ghi lại một bài ca nào nữa? Hay là Mẹ đã thất vọng về
cuộc đời mình và về lịch sử cứu độ?
Chúng ta thử đặt lại vấn đề như
vậy để làm nổi bật sự cao vời thánh thiện của Mẹ là Đấng ‘đầy ân phúc và được
Thiên Chúa ở cùng’. Các sách Tin Mừng chỉ ghi lại những nội dung cần thiết để
củng cố lòng tin của các tín hữu, nên dù không nói nhiều về Mẹ thì chúng ta
cũng hiểu được là Mẹ luôn là người lĩnh xướng bài ca tạ ơn giữa cộng đoàn tín
hữu tiên khởi và ngày nay giữa triều thần thiên quốc. Cả cuộc đời Mẹ luôn là
người biết suy niệm, sống nội tâm, biết ngợi khen Chúa và không ngừng xin vâng
trong sự khiêm tốn của một tạo vật trước Đấng Tạo Thành nên mình. Người có niềm
tin luôn nhìn thấy muôn vàn phép lạ xảy ra hằng ngày, trong lúc người không tin
thì chẳng thấy điều gì là lạ hết. Cha Anthony the Mello đã nói: Con người không
thể nào có hạnh phúc, trừ phi họ gặp được những nguồn mạch sự sống ở nơi sâu
thẳm trong tâm hồn họ.
Có thể nói Mẹ đã sống hạnh phúc
vì đã hoàn thành sứ mạng đời mình, dù đời Mẹ chẳng suôn sẻ và chẳng dễ dàng và
cũng không nổi tiếng. Hãy học nơi Mẹ việc suy đi nghĩ lại để thấy ân phúc mình
đã nhận là những ơn gì? – Ơn được làm người, được làm con cái Chúa, ơn được
cộng tác vào sứ mạng cứu độ, ơn lành từ xưa đến nay: tạ ơn sự sống dẫu không
may, tạ ơn sự chết dẫu không hay – tay Chúa an bài giữ gìn chẳng ngơi. Câu nói cuối cùng của Mẹ trong Tin Mừng: "Người bảo gì, các anh hãy làm theo" nói đến thái độ lắng nghe và thực hành Lời Thiên Chúa.