Cầu nguyện là nhu cầu thiết yếu
của đời sống tâm linh. Đức Phanxico nói với chúng ta: Đừng sợ cầu nguyện với
Thiên Chúa, vì đó là cuộc nói chuyện với một người bạn. Cầu nguyện có nhiều
dáng vẻ: tạ ơn và ca tụng, phó thác và tin tưởng, sám hối và cầu xin. Ở đây,
người viết chỉ muốn nói đôi điều về việc cầu xin.
Mang thân phận thụ tạo, con người
cần phải xin ơn trợ giúp, vì mình yếu đuối và khả năng có giới hạn. Trong niềm
tin tưởng rằng Chúa có khả năng hành động trong mọi lãnh vực trên đời, nhưng ta
phải cầu xin thì Chúa mới hành động được, vì Chúa tôn trọng tự do con người. Hằng
ngày, ta vẫn thường cầu xin cho con cái biết mau mắn đáp lại tiếng mời gọi của
Chúa trong đời mình, cho gia đình mình được may lành hạnh phúc, cho người thân
được gặp thầy gặp thuốc, cho người đời bớt gian tham ích kỷ… đó là những lời
cầu xin tốt, là ‘điểm tựa’ cần thiết để Chúa bẩy thế giới nầy lên tầm cao của
tình yêu. (Hãy cho tôi một điểm tựa, tôi sẽ nhấc bổng quả đất lên, Acsimet)
Qua gương cầu nguyện của ông
Moisen, Đức Phanxicô nói về cầu nguyện: Đừng nghĩ rằng cầu nguyện là tìm những
lời năn nỉ khéo léo làm Chúa mủi lòng và thay đổi ý kiến. Thiên Chúa không thay
đổi mà chính lòng ta thay đổi sau khi cầu nguyện. Ông Moisen, vì sợ Chúa phạt
dân, đã thân thưa với Chúa về những việc lớn lao Chúa đã thực hiện cho các tổ
phụ, Chúa luôn trung thành với lời đã hứa, Chúa thực hiện muôn kỳ công khi đưa
dân ra khỏi Aicập, và chắc chắn Chúa sẽ không để cho dân ngoại cười nhạo vì bỏ
rơi dân riêng phải chết nơi hoang địa… Cầu nguyện xong, Ông Moisen xuống núi,
không phải Chúa mà là chính ông đã thay đổi: gương mặt ông sáng ngời, tràn đầy
tin tưởng vào lòng từ nhân của Chúa.
Khi gặp một người xử tệ với ta,
hãy cầu nguyện cho họ được quảng đại, và đó là điều cần để Chúa sẽ hành động
theo cách Ngài muốn. Khi người anh em gặp hoạn nạn, ta xin cho họ được cảm
nghiệm tình thương Chúa trong đời mình và Chúa sẽ có cách: “Cha anh em biết rõ
anh em cần gì”. Câu trả lời của ba trẻ bị ném vào lò lửa với nhà vua Ba Tư đáng
cho ta suy nghĩ: “Nếu Chúa muốn, Ngài sẽ cứu chúng tôi, còn nếu Chúa không muốn
thì chúng tôi cũng không thờ phượng những thần của nhà vua đâu!”. Hãy để cho
Thiên Chúa tự do hành động: cách thế và thời gian. Khi nghe tôi nói đến việc
cầu nguyện cho một người lương dân được biết sống quảng đại hơn, có anh bạn kia
tủm tỉm cười, vì nghĩ rằng người lương dân kia có tin Chúa đâu và Chúa chẳng
làm gì được họ. Không phải thế, Chúa là Chúa của mọi người, Chúa làm được mọi
sự nếu ta trao phó tự do của ta cho Ngài, và khi cầu nguyện là lúc ta trao cho
Ngài sự tự do đó.
Khi gánh nặng chất trên vai ta, ta
thường xin Chúa cất bớt gánh nặng đi, nhưng sự thường Thiên Chúa lại thêm sức
cho ta vác gánh nặng đó, vì đó là điều cần thiết để niềm tin ta được lớn lên. Con
người thường cầu xin cho những nhu cầu vật chất và muốn thấy hiệu quả ngay tức
khắc, nhưng Thiên Chúa lại thường ban cho con người những thứ tốt hơn nhiều, dù
Ngài có trễ hẹn và không ban điều lòng ta mong ước… thì muôn đời Chúa vẫn trọn
tình thương với mọi kẻ tin tưởng nơi Ngài. Thiên Chúa là Đấng quyền năng và
không bao giờ bỏ rơi đứa con mình đã sinh ra trên đời: Nếu Chúa muốn, mọi sự
đều có thể!