Tiếng kêu của người tử tội được
gọi là ‘trộm lành’ từ trên thập giá là một tiếng kêu lạc điệu giữa dòng người đứng
nhìn dửng dưng và nhục mạ Chúa Giêsu. Chúng ta cùng nhìn kỹ người trộm lành
này, vì sẽ rút được nhiều điều lợi ích cho tâm hồn.
Có thể nói trang Tin Mừng Thánh
Luca được đọc trong Lễ Chúa Kitô Vua năm C (Lc 23,35-43) là một bức tranh tổng
hợp về lịch sử cứu độ: Đứng dưới chân thập giá Chúa Giêsu có đám đông dân chúng
đứng nhìn, các vị lãnh đạo tôn giáo thì ra sức tố cáo để giết chết Ngài và có anh trộm lành tin nhận Ngài là Cứu Chúa
của mình. Chắc chắn anh này là người đầu
tiên được hưởng hoa trái cứu độ do Chúa Giêsu mang lại, nên anh nhận ra Đấng bị
treo trên thập giá kia chính là Thiên Chúa Cứu Thế. Nhiều người vẫn chế giễu
anh này vì cho rằng đến giờ chết anh vẫn trộm được thiên đàng! Thực ra anh đáng
khen và đáng cho chúng ta học hỏi hơn là đáng chê cười, vì anh dám đi ngược
dòng đời: mọi người đều hả hê cười nhạo Chúa mà anh vẫn vững tin và xin Ngài dủ
lòng thương xót đến mình, anh ta nhận ra Chúa là vua của vũ trụ: “nước Tôi
không thuộc về thế gian này” (Ga 18,36). Con người trong mỗi thời đại, mãi cho
đến ngày tận thế, vẫn tái hiện bức tranh này: vẫn có đám đông ra sức loại trừ
Thiên Chúa, vẫn có đám đông dửng dưng với tôn giáo, và vẫn có đám đông tin thờ
Đức Giêsu là nguồn sống, nguồn hy vọng và vua vũ trụ, nước Người tồn tại đến
muôn đời.
Câu nói của Chúa Giêsu với người
trộm lành đáng cho ta suy nghĩ: “Hôm nay, anh sẽ được ở với tôi trên thiên đàng”.
Chúng ta thường nghĩ: chỉ những ai hoàn toàn trong sạch mới đáng diện kiến tôn
nhan Chúa, nên ít ra anh nầy cũng phải trải qua luyện ngục chứ, tại sao Chúa
quên hết tội anh, vì trộm cắp bị kết án tử hình thì đâu phải là nhẹ! Ai đó đã
nói: trí óc con người không thể hiểu Thiên Chúa là gì, mà chỉ có thể hiểu được Ngài
không phải là gì. Đúng rồi, chúng ta không thể hiểu lòng thương xót Chúa, chỉ
biết rằng ‘Ngài không biết tính toán, nếu kinh doanh thì chắc chắn là phá sản’
(ĐHY P.X.Nguyễn Văn Thuận). Lời Chúa nói trong sách Isaia: Tội lỗi các ngươi dù
có đỏ thắm như vải điều thì cũng được tẩy trắng giống như tuyết, hãy trở về với
Ta (Is 1,18).
Suốt mấy tiếng đồng hồ bị treo
trên thập giá, người trộm lành này đã nghe và nhìn thấy nhiều điều. Anh biết
rằng anh chẳng còn sống được mấy giờ nữa, nên tâm trí anh rất tỉnh táo và suy
nghĩ nhiều điều. Anh thấy đám đông toa rập với nhau để nhục mạ ông Giêsu: nổi
bật nhất là các vị chức sắc tôn giáo, họ nói những lời vu cáo và khích động dân
chúng; còn đám đông thì thụ động đứng nhìn, có phần cảm thương và cũng có phần
hiềm khích thù hằn. Ông Giêsu thì quá đau đớn và kiệt sức nên bề ngoài rất thê
thảm vì máu thịt bê bết, anh rất cảm kích về những lời Ông nói: “Lạy Cha, xin
tha cho họ vì họ không biết việc họ làm; Lạy Cha, Con phó thác hồn Con trong
tay Cha”. Chỉ cần nghe những lời trên, lòng anh bị đánh động, anh nhìn thấy một
Con Người vĩ đại mang dáng vẻ tầm thường này. Và với sự soi dẫn của ơn Thánh
Chúa ban, anh thốt lên: “Ông Giêsu ơi, khi ông vào nước của ông, xin nhớ đến
tôi”. Đây là một lời cầu xin tin tưởng và khiêm tốn, đáng cho muôn người học
hỏi.
Hãy học hỏi thái độ của anh trộm
lành để nhận ra dung mạo và hành động
của Thiên Chúa nơi những người yếu hèn. Người đời thường nghĩ Thiên Chúa
phải uy nghi và hành động của Ngài phải mạnh mẽ, thế mà Chúa Giêsu lại chọn
cách biểu lộ hiền lành và khiêm nhường, sống như người phục vụ và cách đăng
quang trần trụi trên thập giá: khi nào Ta bị treo lên, Ta sẽ kéo hết mọi người
đến với Ta. Hãy học người trộm lành để tin
nhận Chúa Giêsu là Cứu Chúa của vũ trụ, vì dưới gầm trời này không có danh
nào khác mang lại ơn cứu độ (TĐCV 4,12). Hãy học nơi người trộm lành để kêu xin lòng thương xót Chúa và phó
thác đời mình cho Chúa định liệu. Và điều cuối cùng: Ông Giêsu đồng hành với người trộm lành,
Ngài luôn đồng hành với mỗi người chúng ta, nhất là trong những lúc gian nan thì
chính Ngài cõng ta trên mình, hãy an tâm vì có Ngài luôn sát cánh với ta cho đến giây
phút cuối cuộc đời.