Tháng Mân Côi đã về, chúng ta
cảm thấy ấm áp cõi lòng hơn khi có dịp yêu mến Mẹ Maria nhiều hơn.
Trong tháng 9.2013 này, Đức
Phanxicô đã có 2 bài nói chuyện, dùng những hình ảnh rất sâu sắc của người mẹ
trần thế để nói về mẹ Giáo Hội và Đức Maria. Thiên Chúa cũng là một người cha
và cũng là một người mẹ của từng người chúng ta.
Công việc đầu tiên của người mẹ
là sinh con. Sau những ngày cưu mang con nơi cung lòng mình, người mẹ đã cho
con mình chào đời, dù cuộc đời đầy sóng gió và những thách đố. [Mẹ Giáo hội
cũng sinh con mình nơi giếng nước rửa tội bởi phép Chúa Thánh Thần. Đây không
phải là một sự kiện hình thức bề ngoài, không phải là điền vào một tờ giấy mà
người ta đưa cho chúng ta. Không, không phải vậy! Nó là một hành động nội tại,
sống động. Chúng ta không thuộc về Giáo Hội như thuộc một hiệp hội, một đảng
phái, hay bất cứ một tổ chức… nhưng thuộc về Thân Mình Chúa Kitô. tất cả chúng ta đều được mời gọi cộng tác vào việc sinh
ra các kitô hữu mới cho đức tin, tất cả chúng ta đều được mời gọi là những
người giáo dục trong đức tin, và loan báo Tin Mừng]. Mẹ Maria đã sinh cho đời Đấng Cứu Tinh là Đức Giêsu, là trưởng tử của một đoàn anh em đông đúc là chúng ta, và Mẹ là mẹ các tín hữu.
Đồng hành cùng con. Sở dĩ
người mẹ không giữ con mình mãi trong dạ, cũng không bao bọc con trong lồng
kính, cũng không dẹp bỏ mọi chướng ngại trên đường con mình đi… là để cho chúng
được trưởng thành. Chính những gian lao thử thách của môi trường sống sẽ rèn
luyện ý chí và tự do của con mình, có vậy người con mới không bị cuộc đời vùi
dập. Mẹ Giáo Hội và Mẹ Maria cũng đồng hành với từng người con với tình âu yếm,
hướng dẫn con bằng lề luật Tin Mừng và các giáo huấn của mình, bằng việc cử
hành các bí tích và lời chuyển cầu, nhưng vẫn để con mình tự do bước đi trên
mọi nẻo đường đời.
Tình mẫu tử. Người ta
thường bảo: “Người mẹ bao giờ cũng là một người mẹ;Tình yêu và lý trí thường
không đi đôi với nhau”. Có những bà mẹ trần gian có thể nói đã trao cho con cả
cuộc đời và mọi của cải mình có, khi chẳng còn lại gì thì bị người con hắt
hủi…vậy mà bà vẫn thương con và chỉ mong người con biết nghĩ lại. Nhà tôi có
con mèo mẹ, hễ bắt được con chuột dù lớn hay nhỏ, đều kêu con mình đến và ngồi
nhìn con ăn, mắt lim dim tỏ vẻ sung sướng, đó là bản năng của loài mèo chứ
chẳng phải do giáo dục hay lý trí điều khiển… tuy vậy nó cũng gợi cho tôi sự
cao thượng của ‘tình mẹ’. Thiên Chúa, Giáo hội và Mẹ Maria không bao giờ đóng
cửa lại với những người con đã đi xa nhà, ánh mắt của mẹ đã mờ vì đợi chờ con,
vòng tay của mẹ luôn sẵn sàng để ôm chầm lấy con khi con về lại nhà. [Chúng ta nói rằng một bà mẹ biết “chường mặt ra” vì các
con, nghĩa là được thúc đẩy luôn luôn bênh vực chúng. Tôi nghĩ tới các bà mẹ
đau khổ vì con cái bị tù tội hay ở trong các hoàn cảnh khó khăn: các bà không
hỏi xem chúng có lỗi hay không, các bà tiếp tục yêu thương chúng và thường chịu
các nhục nhã, nhưng không sợ hãi và không ngừng tận hiến chính mình].
Mỗi người làm nên Giáo hội. [Đức Thánh Cha nói: Đôi khi tôi nghe nói “Tôi tin Thiên
Chúa, nhưng không tin Giáo Hội”. Giáo Hội là tất cả chúng ta, từ một em bé mới
rửa tội cho đến các linh mục và giám mục. Và nếu bạn nói rằng bạn tin Thiên
Chúa nhưng không tin Giáo Hội, thì bạn đang nói rằng bạn không tin chính mình,
và đó là một sự mâu thuẫn].
[Khi người ta nói tới các thiếu
sót đó của mẹ chúng ta, thì chúng ta che đậy chúng lại, chúng ta yêu chúng, thế
thôi... Và Giáo Hội cũng có các thiếu sót của mình. Tôi có yêu mến Giáo Hội như
thế, như tôi yêu mẹ tôi không? Chúng ta có giúp Giáo Hội trở thành xinh đẹp
hơn, đích thật hơn, theo như Chúa muốn không? Chúng ta đừng bép xép về những
điều không tốt của Giáo hội, phải biết cầu nguyện cho Mẹ mình].
Những thế kỷ gần đây, thế gian
đã tấn công Giáo hội bằng bạo lực, bằng luật pháp và bêu xấu hàng giáo sĩ. Sự
tấn công đó không ngừng xảy ra từ bên ngoài lẫn bên trong với ý đồ phá hoại Giáo Hội Công Giáo một cách từ từ nhưng họ tin là
chắc chắn, giống như con sâu, con mọt, cứ gặm, cứ cắn, rồi một lúc nào đó, cột
nhà sẽ sập. Nhưng Thiên Chúa luôn là Đấng quyền năng và giàu lòng xót thương,
mẹ Giáo hội luôn quản lý một kho tàng ơn Thánh diệu kỳ và có muôn vàn người
công chính ngày đêm đang bước đi trên đường lối Chúa, và bên cạnh đó còn có Mẹ
Maria luôn đồng hành với từng người con trên vạn nẻo đường đời, Mẹ luôn tìm
cách sinh hạ Đức Kitô nơi cõi lòng nhân gian.
(Những câu trong ngoặc [...] là trích bài nói chuyện của Đức
Phanxicô)