Danh sách Blog của Tôi

Thứ Bảy, 29 tháng 1, 2022

Lãng quên phận mình

 



                Trong tuần vừa qua, chúng ta được nghe câu chuyện vua Đa vit phạm tội ngoại tình và sát nhân, tội tày đình mà vua không nhận ra. Đến khi tiên tri Na than được Chúa sai đến nói cho vua biết thì nhà vua mới ăn năn sám hối. Điều này nói lên một sự thật rằng: thật khó để biết mình, chúng ta thường quên rằng mình là kẻ có tội. Dịp cuối năm, chúng ta cùng hồi tâm một chút về sự lãng quên thân phận mình,vì sự lãng quên này dẫn đến nhiều điều không mấy tốt đẹp. Một câu nói để đời của đức Phanxico: "tôi là một tội nhân".

-          Câu chuyện thứ nhất được rút ra từ câu chuyện người phụ nữ ngoại tình trong Tin Mừng Gioan (8,1-11). Chúa Giê su nói với đám đông hôm ấy: “Ai trong các ngươi vô tội, hãy ném hòn đá trước đi”. Trong truyền thống đạo Do Thái, không ai là vô tội trừ một mình Thiên Chúa, là Đấng Thánh. Khi nghe Chúa Giê su nói thế, từng người một cùng rút lui, bắt đầu những người nhiều tuổi nhất. Điều này chứng tỏ một điều: càng sống lâu càng nhiều tội. Nhưng thường chúng ta không nhận ra sự thật là mình là tội nhân, yếu đuối bất tài. Bằng chứng là chúng ta thường chê bai người khác về điều này điều nọ, từ những người thân trong gia đình tới những người lãnh đạo tôn giáo và xã hội. Chúng ta ném đá tha nhân vì tin rằng mình tốt hơn họ và mình không có tội. Chúng ta thường nhầm lẫn về người khác đã đành mà còn nhầm lẫn về chính mình: giá trị, tài năng, nhân đức và sự thánh thiện. Nếu mình có sai lỗi thì chúng ta thường tìm cách biện minh: người kia sai nhiều hơn, do sơ ý và không cố ý, mình cũng có quyết tâm và thiện chí, thiên hạ cũng đầy người sai như mình.

-           

Câu chuyện thứ hai là của Cha Minh Anh. Người kia có giấc mơ: anh bước vào một lâu đài, anh đang bước tới thì trước mặt anh có một ngã rẽ với tấm bảng chỉ đường: bên phải là người có đạo, bên trái là lương dân, dĩ nhiên anh rẽ bên phải; đi thêm một lát lại có lối rẽ, bên phải là người có đức tin mạnh, bên trái là người tin nửa vời, và anh ta rẽ phải; đi  một lát nữa lại gặp tấm bảng, bên phải là người phục vụ giáo hội, còn bên trái là người bình thường, anh rẽ phải; anh ta tiếp tục bước tới và khi cánh cửa cuối cùng mở ra thì cả một biển lửa đang chờ anh, anh rú lên vì khiếp sợ và tỉnh ngủ ! Tuy chỉ là chuyện tưởng tượng, nhưng cũng nói với ta một điều: sự tự hào về nhân đức của mình không phải là điều đẹp lòng Chúa, thiên đàng vĩnh cửu trên hết là một quà tặng mà Chúa hào phóng ban cho kẻ Ngài yêu; tự sức mình, con người chẳng làm nên công trạng gì tốt đẹp, vì họ chỉ là phàm nhân yếu đuối. Trên đường trọn lành bạn đừng so sánh mình với người khác để cảm thấy yên lương tâm, vì cuộc chiến đấu nội tâm của mỗi người mỗi khác, ân sủng và ơn gọi mỗi người mỗi khác. Chúa ban cho ai  nhiều thì sẽ đòi lại kẻ ấy nhiều hơn, Chúa nói với ông Phê rô: kẻ khác ra sao thì mặc họ, còn anh cứ theo Ta (Ga 21,22).

 

Một thực tế cuộc sống cho ta biết rằng: chúng ta dễ dàng lên án và khó tha thứ cho anh em, là vì chúng ta không ý thức rằng mình cũng là kẻ yếu đuối và hay sa ngã. Một nhà tu đức đã dạy rằng: khi nhìn thấy ai đó phạm tội, bạn đừng vội lên án họ và hãy tự nhủ rằng ‘trong hoàn cảnh như họ, có khi mình còn làm điều tồi tệ hơn’. Nhân đức khiêm nhường là nền móng của tòa nhà nhân đức, đối nghịch lại lòng kiêu ngạo là nết xấu đứng đầu và làm cho linh hồn con người nên xấu xa trước mặt Chúa. Tôi có dịp nói chuyện với một tu sỹ trẻ, anh ta kể chuyện về linh đạo của kẻ tu trì là phải có lòng ước ao chịu sỉ nhục; điều này làm tôi ngạc  nhiên, vì sự thường chúng ta xin Chúa cho mình vui lòng chịu lụy (bị động), còn lòng ước ao được sỉ nhục vượt qua sự phải chịu để tiến đến sự ước muốn được dẹp bỏ hoàn toàn ý riêng mình, vì yêu Chúa.

 


Cảm ơn đời mỗi sớm mai thức dậy, ta có thêm ngày nữa để yêu thương.

Cảm ơn trời ban thêm năm mới, ta tiến hơn trên con đường trọn lành.

Xin cho con đừng xầm xì, lẩm bẩm kêu trách và lên án; để con được Chúa yêu thương ấp ủ đêm ngày. Amen

Thứ Hai, 24 tháng 1, 2022

Yêu như Chúa yêu

 



Có một lời cầu nguyện rất đẹp lòng Chúa, đó là “Xin cho con biết yêu người khác như Chúa đã yêu con”. Chúng ta thường nghĩ rằng điều căn bản của tình yêu Chúa Giê su là Người đã hiến mạng vì yêu nhân loại. Điều đó đúng, nhưng còn có một điều khác quan trọng hơn cần phải học hỏi, đó là sự tha thứ của Người, một sự tha thứ không giới hạn và không mệt mỏi.

Chúng ta vừa kết thúc tuần lễ cầu cho sự hiệp nhất của Giáo Hội. Chúa Giê su ước muốn mọi người được quy tụ trong một đàn chiên duy nhất mà Người là người mục tử, một thân thể duy nhất mà Người là đầu. Sự hiệp nhất này bao gồm mọi người trong nhân loại cùng lãnh nhận phép rửa, mọi giáo hội cùng suy phục quyền lãnh đạo của Phê rô, mọi thành phần trong Hội Thánh Công Giáo được liên kết chặt chẽ - trong mức độ không còn những chia rẽ và không còn những kẻ bị chia lìa thân mình bởi tội lỗi. Có thể nói một sự hiệp nhất trọn vẹn như vậy là điều không thể với tính toán và nỗ lực của con người, và đây là lãnh vực của ơn Thánh – với sự nỗ lực của con người.

Mỗi người đều phải nỗ lực góp phần mình vào sự hiệp nhất mà Chúa mong ước: xây dựng sự hiệp nhất và giải trừ những bất đồng chia rẽ trong những tương quan cuộc sống thường ngày.Trước hết, tôi muốn nói đến hãy thể hiện sự hiệp nhất đó ngay trong gia đình mình, một cộng đồng sự sống bao gồm những người ruột thịt của mỗi người: người phối ngẫu và con cái. Ngày nay, chúng ta chứng kiến sự xuống cấp của tình người quá trầm trọng: chuyện ly thân và ly dị, chuyện tàn sát lẫn nhau ngay trong gia đình. Thời gian này, chúng ta nghe chuyện một người cha đã đóng những chiếc đinh vào đầu đứa con nhỏ của mình, một người con gái 20 tuổi đầu độc cha mình bằng độc chất được pha vào những chai nước trong tủ lạnh gia đình, người mẹ và đứa con trai cùng nhau bạo lực với cha minh… Tôi bỗng liên tưởng đến ai đó đã từng nói về hiện trạng phá thai: khi người mẹ đang tâm giết bỏ con mình thì đạo đức con người đã rơi xuống vực thẳm, không ai dám đảm bảo cho mạng sống của chính mình.



Người Kito hữu luôn được mời gọi ngước nhìn lên Chúa Giê su trong sự hiến thân và tha thứ. Trên thập giá, Chúa Giê su đã xin Cha tha cho những người đã đóng đinh mình, trong đó có mỗi người chúng ta. Tiên tri Hô sê đã có một người vợ lăng loàn, Chúa dùng ông để nói về mối tình Thiên Chúa dành cho dân Is ra el: một cô gái trần truồng nằm bên vệ đường được Chúa xót thương đưa về nuôi nấng và trang điểm nên xinh đẹp, nhưng cô nàng đã lăng nhăng với đủ mọi khách qua đường, ấy thế mà Gia vê vẫn yêu thương và tha thứ. Chúa Giê su là Chàng Rể cũng không ngừng tha thứ cho các tội nhân trong Giáo Hội là Hiền Thê của Chúa, Ngài đón nhận họ vào trong cung lòng mình mỗi lần họ xưng tội, nhấn nút Delete, như chưa từng có gì xảy ra. Căn bản của đời sống hôn nhân cũng như vậy, mỗi thành viên và nhất là đôi vợ chồng, được mời gọi không ngừng tha thứ và thương xót người kia, vì Chúa Giê su đã tha thứ cho mình quá nhiều.

Có cảm nghiệm được tình Chúa yêu ta thì ta mới có động lực để yêu người tha nhân như vậy. Nhưng có thể nói : tha thứ là việc của ơn thánh Chúa cùng với sự cộng tác của con người. Điều đôi khi vẫn xảy ra là người kia bị bắt quả tang phạm tội ngoại tình, tôi phải làm gì? – Tin Mừng Gioan đã đưa ra câu trả lời: “Ta không kết án chị đâu, chị hãy về, và từ nay đừng phạm tội nữa”. Không những tội ngoại tình của người phụ nữ kia đâu, mà cả tội chối Chúa của Phê rô, tội bách hại của Phao lô, tội bán Chúa của Giuda và tội ‘hâm hâm dở dở’ của tôi nữa cũng đều được Chúa tha hết, tha mãi.

Hãy học nơi Chúa bài học tha thứ để đón nhận anh em vào trong vòng tay yêu thương. Hãy xin ơn Chúa trợ giúp để thực hiện tiến trình làm lành những vết thương lòng, để xóa bỏ những chia rẽ trong gia đình và cộng đồng mình chung sống… để trở thành một chứng từ của Tin Mừng cứu độ.

Chủ Nhật, 23 tháng 1, 2022

Quỷ ám

 



Con người thời nay thường không muốn nghe đến chuyện thần thánh và ma quỷ, chuyện phép lạ, chuyện sống lại, chuyện linh hồn, chuyện đời sau, thiên đàng hỏa ngục hay luyện ngục. Điều nhiều người quan tâm và muốn tỏ ra mình sành điệu là những chuyện giật gân trên các trang mạng xã hội: chuyện xảy ra trong huyện và đủ thứ chuyện có thể hoàn toàn hư cấu trên mạng. Ấy thế mà người người tranh nhau kể: kể dai, kể kỹ từng chi tiết và diễn biến câu chuyện. Đầu óc con người đã bị ô uế bởi những câu chuyện vô bổ, họ dễ tin vào sức mạnh của sự dữ hơn là sức biến đổi của Thần Khí Thiên Chúa !

Thời Chúa Giê su, ma quỷ thường hoạt động một cách tỏ tường và mang ‘tính động’ nhiều hơn. Kẻ nào bị nó chiếu cố là tận số, quyền lực của nó được coi là vô song và không có đối thủ. Khi Chúa Giê su xuất hiện thì một trong những dấu lạ Ngài làm là xua trừ ma quỷ và nhiều lần ma quỷ đã tức giận để thốt lên câu ‘ Ông đến để tiêu diệt chúng tôi ư?’. Tuy vậy người Do Thái vẫn không dễ tin vào quyền năng Chúa. Họ nghĩ rằng Chúa thông đồng với tướng quỷ, và các môn đệ cũng có lúc tưởng Chúa là ma khi Người đi trên mặt biển.

Ngày nay, ma quỷ vẫn hoạt động mạnh để lôi kéo con người về đàng xấu, phạm tội chống lại Thiên Chúa, nhưng hoạt động của chúng thường nhẹ nhàng và tĩnh lặng, đến nỗi mọi người thường nghĩ rằng không có ma quỷ hay thần thánh gì trong cuộc đời này cả. Người thời nay dễ tin rằng chết là hết, sống thì nên chiều theo tự do và hưởng thụ.  Có điều lạ là con người thường dễ tin vào điều xấu hơn là điều tốt, rằng quyền năng của Chúa sẽ thất bại trước sự hoành hành của sự dữ, nghi ngờ những gì Kinh Thánh nói nhưng lại dễ tin những chuyện ba lăng nhăng trên mạng xã hội. Mưu chước của ma quỷ là làm cho con người bận rộn và lo lắng nhiều chuyện để cắt đứt họ khỏi mối liên lạc với Chúa Giê su.

Chúng ta vừa cử hành ‘Chúa Nhật Lời Chúa’. Có đôi điều cần nhìn lại về cách tiếp cận của người Kitô hữu với kho tàng Lời Chúa. Thứ nhất là chúng ta không có thói quen đọc Lời Chúa mỗi ngày. Thứ hai là không nhiều người có đam mê tìm hiểu và học hỏi thêm về giáo lý, để khi cần thì nói về đạo cho người khác biết. Đức Phan xi cô đã nhiều lần phân phát Thánh Kinh loại bỏ túi cho khách hành hương, Ngài khuyên họ: “khi đi đâu đó ra khỏi nhà thì nên mang theo cuốn Kinh Thánh để đọc khi có một chút rảnh rỗi hoặc khi phải chờ ai đó. Nếu ra đi mà quên sách ấy thì phải quay về lấy, tương tự như quên smartphone vậy !”. Từ lâu tôi đã có thói quen đọc bản văn phụng vụ mỗi ngày để suy tư một chút trước khi ngủ, điều này có lợi là tâm hồn bình an và có một chút lắng đọng của Lời Chúa đi vào trong giấc ngủ.

Xin nói một chút về điều thứ hai. Người giáo dân thường nghe các linh mục giảng cả mấy chục năm trời, nhưng dường như họ không hệ thống hóa về những điều mình nghe, họ thường mặc cảm rằng vốn liếng giáo lý và tu đức của mình quá ít . Có một điều bất hợp lý là không mấy người tìm cách để ‘thoát nghèo’ dù biết mình nghèo. Người giáo dân thường thoái thác rằng: chuyện đạo và chuyện Kinh Thánh là việc của các chuyên gia, các kẻ tu hành, còn mình biết gì đâu mà nói. Chúng ta biết rằng: Kinh Thánh là bức thư tình của Thiên Chúa gửi cho con người, là Lời tỏ tình của Chúa được ứng nghiệm trong từng ngày sống cho mỗi tâm hồn. Hãy để cho lòng mình say đắm với lời yêu thương của Thiên Chúa đầy quyền năng và giàu lòng xót thương.



Bằng quyền năng Thánh Thần, Chúa Giê su đã trừ quỷ và Người sai chúng ta xua trừ ma quỷ trong thế giới này. Chúa là kẻ mạnh, đã chiến thắng thần chết và tội lỗi bằng hiến tế thập giá và sự phục sinh. Chúa Giê su đã giải thoát căn nhà nhân loại khỏi sự thống trị của tội lỗi và ban cho họ được phúc làm con Chúa. Hãy cộng tác với Chúa Giê su để giúp tha nhân bước đi trong sự thánh thiện, biết tin vào quyền năng và tình yêu Chúa, vì Thiên Chúa chỉ có thể hành động và làm phép lạ theo lòng trông cậy của con người.