Một điều gì xấu được lặp đi lặp
lại được gọi là tật xấu. Nói xấu là một tật xấu phổ biến mà nhiều người khắp
thế giới mắc phải. Chính Đức Phanxicô cũng luôn nhắc nhở tín hữu phải tránh tật
xấu nầy, vì nó gây chia rẽ trong các mối quan hệ giữa con người và trong Giáo
Hội. Và Ngài còn nói thêm: thói quen nói xấu bề trên và các linh mục là thói
xấu rất phổ biến mà chính ngài cũng đã từng mắc phải.
Nói xấu một ai đó là nói cho
người khác biết một điều xấu có thật của một người thứ ba. Cả người nghe và
người nói cùng mang tội nói xấu, còn người thứ ba thì bị tô màu xấu xí ‘đen như
quạ’. Khi hai người bạn gặp nhau, họ thường chia sẻ cho nhau những tin tức
trong cuộc sống, và cũng thường chia sẻ cho nhau những chuyện xấu của một ai
đó. Họ tưởng rằng đang trao nhau những món quà, nhưng thực tế lại là tặng nhau
những ‘quả cấm’. Ma quỷ luôn tìm mọi cơ hội để tạo ra sự nghi kỵ và chia rẽ, vì
chúng biết sự hiệp nhất là món quà của Chúa Thánh Thần.
Có nhiều lý do tạo nên sự khác
biệt giữa người nầy với người kia: khi sinh ra đời, mỗi người là một cá vị độc
đáo không ai giống ai, ân điển Thánh Thần ban cho mỗi người mỗi khác để họ xây
đựng cộng đoàn, hoàn cảnh sống, môi trường giáo dục, nỗ lực thăng tiến bản thân
cũng tạo nên những khác biệt đáng kể. Chính những khác biệt đã tạo nên sự so
sánh, sự cạnh tranh giữa người nầy với người khác. Và để cho mình được nổi bật
lên, người ta thường dùng đến chiêu thức nói xấu. Họ quên rằng: đích đến của
con đường trọn lành mỗi người mỗi khác tùy theo ơn gọi của họ, sự so sánh về
những điều vụn vặt trong cuộc sống thật không đáng kể tí nào!
Ngay phía trước bàn làm việc của cha tân tổng đại diện giáo phận Banmêthuột có một tấm
bảng ghi chú: “TẠI ĐÂY KHÔNG NÓI XẤU”. Một câu nhắc nhở thật ấn tượng cho những
ai đến gặp gỡ ngài. Quả thật, những lời rỉ tai và những câu chuyện ngồi lê đôi
mách làm ta mất nhiều thời gian và hạ thấp giá trị tâm hồn của những người hiện
diện, nhất là nói xấu các linh mục. Và một linh mục có thói quen nói xấu sẽ tự
hạ thấp giá trị cũng như uy tín của mình.Trong cuộc gặp gỡ gần đây, Đức
Phanxicô nói: làm linh mục khó hơn là làm giáo hoàng, vì trực tiếp mục vụ tại
giáo xứ thường có nhiều sự đụng chạm với giáo dân.
Hiện trạng của nhiều giáo xứ
trong giáo phận mà chúng ta biết được là người giáo dân thường không bằng lòng
với các linh mục: không đạo đức, không tế nhị, không giảng hay, không ngồi tòa,
không cẩn thận trong lời nói, không gần gũi giáo dân, hay đua đòi vật chất… Có
nhiều người rất ưa nói chuyện xấu của các cha và các ‘đấng làm thầy’, nhưng
cũng có một số giáo dân khôn ngoan tránh xa đề tài đó như là ‘vùng cấm địa’.
Có lẽ nhiều người đã nghe sự ví
von của đức cha Vinh Sơn trước thói đua đòi mua sắm quá khả năng tài chính của nhiều
gia đình. Ngài bảo: Xe cũ vẫn tốt nếu mình biết cách sử dụng, nó vẫn đưa mình
đến nơi muốn đến, lẽ dĩ nhiên là xe mới thì đẹp và an toàn hơn. Người giáo dân
thường đòi hỏi quá nhiêu điều nơi các linh mục mà dễ quên đi rằng ngài cũng là
con người như mọi người và ngài cũng đang nỗ lực trên con đường nên trọn lành.
Hãy cầu nguyện cho các ngài và hãy cho các ngài cả thời gian nữa.