Có chuyện kể rằng: Một người đàn
ông, một hôm bắt gặp vợ mình đang làm điều xằng bậy, trái với tình nghĩa vợ
chồng. Anh ta rất giận dữ và quyết định đuổi vợ ra khỏi nhà và không bao giờ có
thể tha thứ cho thứ đàn bà hư hỏng đó. Nhưng cũng từ ngày đó, cõi lòng anh ta
khép kín lại với mọi người, càng ngày nỗi uất hận càng lớn và dường như anh ta
cảm thấy nghẹt thở…
Khi tình trạng trở nên không thể
chịu đựng nổi nữa, anh ta tìm gặp vị ẩn sỹ để mong tìm sự thanh thản cho tâm
hồn. Vị ẩn sỹ bảo anh: “mỗi lần anh giận dữ thì quả tim anh trĩu nặng hơn, như
có thêm một hòn sỏi; nhưng nếu mỗi lần anh vứt bỏ được nỗi oán ghét ai đó, anh
tha thứ cho họ thì quả tim anh trở nên nhẹ hơn, tựa như đã trút bỏ được một hòn
sỏi vậy.
Có lẽ nhiều người trong chúng ta
cũng đã có dịp ghé vào trạm dừng nghỉ ở Thị xã Bù Đăng (QL 14). Đây quả thực là
khoảnh khắc cần thiết- được chờ đợi cho lữ khách đường dài, họ mong giải tỏa
những nhu cầu đang làm họ căng thẳng và có người chỉ xuống xe để hưởng một chút
thư giãn – hoặc để chỉ hòa mình vào dòng xe cộ đông đúc đủ mọi sắc màu. Thật
thú vị khi nhìn ngắm những chiếc xe lao vun vút trong đêm tối cùng gặp lại nhau
trong một trạm dừng tràn ngập ánh sáng, để tiếp thêm năng lực cho cuộc hành
trình thêm an toàn và nhẹ nhõm hơn.
Năm mới là khởi đầu cho một chặng
đường mới trên hành trình về quê hương vĩnh cửu, là thời khắc quý báu dừng nghỉ,
để ta bỏ bớt những hành lý cồng kềnh, để ta sắp xếp lại cuộc sống cho hợp lý và
hạnh phúc hơn, để ta phục hồi tình yêu giữa tạo vật với Đấng dựng nên mình.
Chuyện kể rằng: có một nhà diễn thuyết đang trên đường đến điểm hẹn cho một
cuộc nói chuyện quan trọng, ông xuống máy bay và vội vàng kêu một chiếc xe
taxi. Vừa lên xe, ông giục tài xế chạy thật nhanh hết sức có thể… chạy được một
quãng xa, bác tài xế mới hỏi lại: nhưng địa điểm ông phải đến là đâu vậy?...Thế
đó, trong cuộc sống, chúng ta phải sắp xếp sao cho có thời gian tĩnh lặng, có
những điểm dừng để tra dầu nhớt cho cỗ máy cuộc đời được trơn tru và để chạy
cho đúng hướng. Đó là những thời khắc quan trọng để tinh luyện tâm hồn, tìm
hiểu xem đâu là điều đẹp ý Chúa.
Đức Phật dạy chúng sinh phải diệt
dục – có siêu thoát khỏi những tham sân si thì mới tìm được cõi phúc. Chúa
Giêsu thì mời gọi những ai gồng gánh nặng nề thì hãy đến với Ngài để Ngài bổ
sức cho, hãy mang lấy ách của Ngài: ách êm ái và gánh nhẹ nhàng…đó là Tám mối
phúc mà chúng ta được nghe trong ngày đầu năm mới. Tám mối phúc được sánh ví
như mặt trời, đã làm cho lóe mắt những ai muốn nghiên cứu nó trực tiếp. Người
nào hiểu được tinh thần 8 mối phúc thì chắc chắn người đó là Thánh. Còn chúng
ta chỉ hiểu được phần nào, hiểu từ từ và phải qua kinh nghiệm sống đạo – giống
như phải quan sát mặt trời qua những dụng cụ quang phổ. Nhưng có một điều chắc
chắn là chỉ khi biết thanh luyện tâm hồn cho nên ‘khó nghèo – hiền lành- xót
thương – khao khát điều công chính – trong sạch – tác tạo hòa bình - chịu sầu
khổ và bách hại’, thì lòng họ mới được thanh thản, vì những hòn sạn trần tục đã
từng làm quả tim họ trĩu nặng đã rơi rụng dần.
Cõi lụy trần dư đầy niềm khổ,
mà tâm con lại ước được thanh
bình,
còn cách nào - nếu không là siêu
thoát cõi tâm linh,
là cậy trông ơn trợ lực của Đấng
Vĩnh Hằng…
Con ung dung vững bước qua năm
mới,
nơi thời gian và tình yêu cùng
hồi tụ -
và trổ sinh những mầm chồi tràn
sinh lực,
vì ẩn chứa sức mạnh Đấng Vô Hình.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét