Danh sách Blog của Tôi

Thứ Năm, 23 tháng 6, 2022

Vật lộn với Thiên Chúa

 



Sách Sáng Thế (32,29) nói về việc ông Giacop, sau một đêm vật lộn với một người lạ, được đổi tên thành Israel – có nghĩa là kẻ vật lộn với Thiên Chúa. Lịch sử dân Israel cũng đúng là một cuộc vật lộn với Thiên Chúa: trung thành và phản bội, được bảo vệ và bị ruồng bỏ. Hành trình dương gian của mỗi người cũng là một cuộc vật lộn trong đức tin: Chúa có hiện diện thật sự? Chúa có yêu tôi đến nỗi có một ước mơ và kế hoạch cho đời tôi? Hoặc tất cả chỉ là do trí tưởng tượng thêu dệt nên?

Mừng lễ sinh nhật Thánh Gioan Tẩy Giả, người có một ơn gọi rất rõ ràng và những dấu chỉ rất lạ lùng của Chúa ngay từ lúc thụ thai. Câu Lời Chúa trong sách Isaia nói rõ: "Chúa đã gọi tôi từ khi tôi còn trong lòng mẹ, lúc tôi còn chưa chào đời Người đã nhắc đến tên tôi". Đức Phanxico nói với chúng ta: hãy nhớ đến những điều kỳ diệu Chúa đã làm trong cuộc đời mình, nhớ được thì hiểu được (tình thương Chúa). Điều đáng tiếc là bộ não của chúng ta thường nhớ những điều buồn, những cư xử không tốt của người khác , và rất khó nhớ những điều may lành đã xảy ra cho mình. Có hai người bạn cùng đi qua vùng sa mạc, một người cao lớn và người kia thấp bé, một hôm người thấp bé gây gỗ và đánh anh kia một tát – người kia không nói gì, chỉ ghi trên cát: bạn tôi đã cho tôi 1 tát; ít ngày sau, cơn khát đã lên đến tột đỉnh, người thấp bé lại cho bạn mình một ngụm nước, anh này bèn rút gươm và khắc trên đá: ngụm nước bạn cho đã cứu sống tôi! Hãy học cách ứng xử của người bạn này: viết lỗi bạn trên cát và ghi khắc ơn bạn trên đá. Chính vì chúng ta không nhớ và không nhận ra cách đối xử tốt lành của Chúa, quên rằng Chúa là người cha tốt không tưởng tượng được, là người bạn trung tín, là người yêu vĩ đại… cho nên chúng ta thường sợ, lo âu, buồn bã. Và Chúa luôn trấn an: Thầy đây, đừng sợ!

Tôi vẫn thường trấn an mình và nói với nhiều người: Chúa có một kế hoạch cho mỗi cuộc đời, hãy vững tin điều đó. Có câu chuyện kể về một người mẹ, trong lễ tang của đứa con thứ 6 của mình, bị bệnh down- mất ở tuổi 20, bà nói: “Đây là đứa con tôi không hề mong muốn, bị vỡ kế hoạch, sau đó vào tháng thứ 6 còn được bác sĩ tư vấn là nên bỏ đi vì bệnh down – nhưng vì sợ tội nên tôi giữ lại và sinh nó ra đời; trong 3 năm đầu đời của cháu, tôi vẫn không ưa nó vì là gánh nặng cho cả gia đình; nhưng dần dần tôi đã nghiệm ra: cháu là mối liên kết cho cả gia đình, vì cháu cần sự giúp đỡ nên bất cứ thành viên nào cũng tranh thủ về nhà sớm để chăm sóc cháu, nên tình yêu đã nối kết và triển nở rất tốt đẹp trong gia đình là nhờ có cháu; giờ đây, cháu đã hoàn thành sứ mệnh của mình ở trần gian nên Chúa đã gọi cháu về. 

Câu đáp ca thật cảm động: Tạ ơn Chúa đã dựng nên con cách lạ lùng. Không những Thánh Gioan dâng lời tạ ơn Chúa, nhưng mỗi người cũng không ngừng tạ ơn Chúa đã dựng nên mình, đã trao cho mình một sứ mạng khi cho mình sinh làm người. Nhiều khi những bộn bề cuộc sống, những gánh nặng cuộc đời, những bệnh tật mình mang, những gian nan khốn khó … làm cho ta buông tiếng thở dài và làm mất niềm vui của sứ mệnh ‘nên thánh và giúp người khác nên thánh’, nhưng hãy biết rằng: lúc sinh thì, tấm tranh thêu cuộc đời mới lộ ra mặt phải của nó, lúc sinh thời ta chỉ thấy mặt trái của bức tranh thêu với những sợi chỉ đơn điệu và lộn xộn của nó.



Cuộc sống mỗi người luôn đầy những áp lực: sa sút kinh tế, áp lực công việc, lo lắng về sức khỏe, những người trong giáo xứ bị bệnh nan y – bao giờ đến lượt tôi? Chiến tranh đang lan rộng, ô nhiễm môi trường, bất ổn xã hội và những tệ nạn không mong muốn, đổ vỡ gia đình. Qua câu chuyện của cô Maria và cô Matta, Chúa dạy ta phải phân biệt điều cấp thiết với điều quan trọng: Maria đã chọn phần tốt nhất và phần đó không ai lấy mất được. Điều quan trọng nhất trên trần gian là nhận biết, yêu mến và phụng thờ Chúa, còn những điều khác Cha trên trời sẽ lo liệu. Cuộc vật lộn hằng ngày với Chúa là như thế đó, nhiều khi mình lo hết phần Chúa. Có câu chuyện kể về một nhà trí thức, buồn bã chán nản vì nghĩ rằng Chúa chẳng thể biết đến sự hiện hữu của mình và chăm sóc mình, vì trên thế giới có trên 7 tỷ người. Nhà trí thức đi du lịch đến một vùng quê, tâm trạng đầy chán nản. Trên một ngọn đồi, ông gặp một người chăn cừu hồn nhiên thổi sáo, rất yêu đời. Ông hỏi : làm sao anh có thể vui vẻ được vậy? - Vì tôi tin rằng Chúa yêu tôi và chăm sóc tôi. Nhà trí thức mới vặn lại: Làm sao Chúa có thể biết và chăm sóc từng người được khi có quá nhiều người cùng tồn tại trên thế giới, mà Chúa thì chỉ có một?. Người chăn cừu cũng bị ngơ ngác không thể trả lời được, sau đó anh nói: Cháu cũng chẳng giỏi giang gì để có thể cắt nghĩa cho bác về điều này được, nhưng bác nhìn xuống ngôi làng dưới kia, có rất nhiều nhà nhưng các cửa của chúng đều tràn ngập ánh sáng nếu biết mở ra, dù chỉ có một mặt trời.

Để kết thúc, xin trích lại vài lời cầu nguyện: Tôi đã xin Chúa đừng để tôi đau khổ và Ngài đã trả lời: "Không". Ngài nói rằng đau khổ là cho tôi đuợc xa cách với những vướng bận trần gian và mang tôi đến gần Ngài.

Tôi đã hỏi: "Liệu Ngài có yêu tôi không" và Ngài đã trả lời: "Có". Ngài nói rằng Ngài đã ban cho tôi Người Con Một, Ðấng đã chết vì tôi và một ngày nào đó, tôi sẽ được lên Thiên Ðàng vì tôi đã tin. Tôi đã xin Chúa giúp tôi yêu mến tha nhân như Ngài yêu thương tôi và Chúa nói: "Cuối cùng con đã xin đúng điều ta chờ đợi"

 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét