Những câu chuyện được kể về cha Phaolô
Nguyễn Công Minh
Những câu chuyện về đời cha có lẽ có rất nhiều, chúng
phản ánh những nhân đức Kitô giáo. Tôi
chỉ biết được rất ít và rất cần sự cộng tác của nhiều người. Chúng ta chia sẻ
cho nhau những món quà thiêng liêng cha Phaolô để lại để giúp nhau sống tốt
hơn và là những di sản tinh thần để lại cho thế hệ mai sau.
Cha Phaolô là người nhạy cảm về sự phục vụ và giúp đỡ
người khác. Có một lần, tôi có việc ở nhà xứ, cha và cô Lệ (người giúp cha
chuyện cơm nước) mời tôi uống nước đậu nành. Như thói quen ở nhà, tôi uống
xong và đưa ly lại chậu ngâm cùng với vài chiếc ly khác, vì nghĩ rằng đã có
cô Lệ. Một lát sau, cha rửa tất cả, và cha bảo: "cô rất dễ bị nấm tay
khi tiếp xúc nhiều với nước, mình vẫn thường xuyên rửa chén bát". Tôi
còn nghe biết nhiều hôm cha tự pha mì ăn và còn pha cho cô nữa vì cô cũng có
lúc mệt nhọc. Cha khen chị Oanh là người hay xếp đặt sách vở trên ca đoàn 1
với một câu đầy triết lý sống: “việc phục vụ không đợi người khác phải nói ra
mà còn là biết đoán trước những nhu cầu của họ”. Còn chuyện ngài hôn chân
trong nghi thức rửa chân vào chiều thứ năm Tuần Thánh tôi chỉ mới được thấy
cách đây chừng 5 năm; lần đầu chứng kiến tôi quá bỡ ngỡ và xúc động; lần thứ
hai, tuy không bỡ ngỡ bằng, nhưng hôm đó ngài là cha chủ tế - còn có cha phó
Phêrô đồng tế nữa, nhưng cha Phaolô vẫn cử hành việc rửa chân – dù rất bệnh
tật, không biết do luật định chủ tế phải cử hành nghi thức này hay ngài giành
lấy?
Cha Phaolô rất chăm chỉ làm việc tay chân, một phần phải
vận động vì vấn đề sức khỏe, nhưng lý do chính hơn có lẽ là vì muốn nâng đỡ
gánh nặng của tha nhân. Nhiều hôm cha tưới hoa và làm việc vặt trong khuôn
viên nhà xứ (trong tình trạng bệnh tật) thấy rất tội nghiệp, ông chủ tịch
phải can thiệp.
Cha không nói chuyện xấu của người khác và chỉ nói một
chút về bệnh tật khi có người hỏi thăm. Nếu có vấn đề gì với ai, cha thường
mời họ tới để gặp gỡ trao đổi. Cha không nặng lời với ai trên tòa giảng. Sau
thánh lễ, đôi lúc cha cũng góp ý về một vài công việc phục vụ của hội Lêgiô
hay ca đoàn với lời lẽ “không được khéo”, nhưng phải thông cảm cho cha vì
những năm gần đây cha sống nhờ thuốc và thuốc tây có thể gây nên căng thẳng
và ngài đang bị cơn bệnh không ngừng
hành hạ đau đớn.
Cha không loại trừ và kỳ thị ai. Cha rất có con mắt nhìn
người khi chọn họ phục vụ trong những đoàn thể, nên đôi khi cha vẫn âm thầm
từ chối không gọi một ai đó vào những công việc không phù hợp. Nhưng trên
hết, cha rất rộng lượng: những kẻ đã bỏ việc vì bất mãn và bướng bỉnh vẫn
được cha âm thầm chờ đợi nhiều năm trời, cho đến một ngày họ hối cải – muốn
phục vụ lại thì cha niềm nở đón nhận, vẫn giao phó công việc phù hợp. Trong
khi chờ đợi một ai đó đang đắn đo nhận nhiệm vụ, cha không đay nghiến – xì
xèo to nhỏ, mà chỉ âm thầm cầu nguyện và không ngừng tác động… không hề nóng
nảy hay nặng lời. Đúng là cha làm chủ được bản thân, trở nên nhỏ bé trước mặt
Chúa và anh em.
Trí óc cha rất thông minh, nhưng chưa thấy ai bị cha làm
cho bẽ mặt vì lầm lẫn kiến thức và
cũng chưa thấy cha khoe khoang mình học ra sao! Giỏi mà khiêm tốn thật khó
dường bao. Cha chỉ nói khi cần thiết, nói rất ít và chỉ nói về những công
việc mục vụ, chưa thấy cha oang oang nói về một lãnh vực nào đó để chứng tỏ
sự uyên thâm của mình. Nếu có nói về người thứ ba thì đó lại là một lời khen
ngợi chân thành để khuyến khích họ. Mỗi dịp tết đến hay dịp lễ quan thầy
Phêrô Phaolô, trước đây mỗi hội đoàn đều đến mừng tuổi cha với một chút quà,
nhưng nhận thấy sự vất vả của giáo dân, cha quyết định: chỉ cần ông chủ tịch
đại diện cộng đoàn mừng tuổi hoặc mừng lễ ở nhà thờ với cộng đoàn là được,
đơn giản thế thôi.
Khi nói chuyện, cha nhìn thẳng vào mặt người kia với thái
độ lắng nghe hết mình, không bao giờ cha ngắt chuyện ai mà luôn chờ cho họ nói hết câu chuyện. Cái
nhìn của cha đôi khi làm nhiều người lúng túng và sợ. Nhiều người nói: cái
nhìn chằm chằm là do bệnh tật, nhưng đúng hơn là do sự tôn trọng , tính mẫn
cảm, tính khiêm tốn và lòng bác ái sẵn có nơi cha.
Anh Võ có nói một hình ảnh về cuộc đời cha rất hay: “Năm
11 tuổi, gia đình tiễn đưa người con thứ năm dâng mình cho Chúa trong chủng
viện. Người con ấy được lãnh sứ vụ linh mục vào 24.8.1995 và được bổ nhiệm
làm mục vụ tại giáo xứ Vinh Hương, và để cho bông hồng nên tươi thắm hơn,
Chúa đã trao cho cha bệnh tật và dường như khi bông hồng đã trở nên rực rỡ
muôn phần thì Chúa đã hái về. Chúa đã cho cha trải qua những thương đau cuộc
đời, rất nhiều lần “vỡ mộng” để giúp cha từ bỏ ý riêng: mộng linh mục bay xa
trong những lần giải tán 75 và 78, những ngày lận đận vật lộn với cuộc sống
để duy trì ơn gọi 78-92, công việc mục vụ tại Vinh Hương trái với ước vọng
công việc giáo dục của cha, cơn bệnh càng ngày càng nặng dễ làm con người
thất vọng và nổi loạn với Chúa vì tương lai đen tối, ngoài ra cha cũng mang
nặng những nỗi khổ tinh thần và những mặc cảm vì mình không chu toàn bổn phận, vì
mang ơn nhiều người. Tất cả những đau khổ thể xác và tinh thần đó là để trui
luyện niềm tin và tình yêu của Cha với Chúa nên tinh tuyền. Dĩ nhiên, Thiên
Chúa không ngừng ban ơn nâng đỡ để cha không thất vọng và vấp ngã, để cha
hoàn tất hiến lễ cuộc đời: hoàn toàn tín thác vào Chúa”.
Hôm cha mất, phòng làm việc của cha bị niêm phong lại,
đến chiều thì cha quản hạt và cha phó mở ra để tìm di chúc: nguyện vọng của
cha được chôn cất ở đâu? Tìm mãi mà chẳng có di chúc gì cả. Ai cũng cảm động,
vì cha từ khước luôn cả sự chọn lựa cho mình một nơi an nghỉ sau khi chết.
Được biết cha có rất ít con cái thiêng liêng và cũng chẳng có chút tiền bạc,
tài sản giá trị nhất của cha bây giờ có lẽ là một chiếc xe Dream. Không di
chúc, không tiền bạc và duy nhất một người con thiêng liêng… tất cả nói lên
tinh thần phó thác nơi sự xếp đặt và định liệu của Thiên Chúa. Tinh thần
nghèo khó và phó thác của cha còn có một khía cạnh tích cực nữa là cha luôn
biết cho đi và chia sẻ hơn là vơ vét cho mình.
Thế đó, khi nghĩ về cha Phaolô, chúng ta nên tự hào về
một người bạn tốt lành đã kiên trì thể hiện những nhân đức một cách anh hùng:
Khiêm tốn, chăm chỉ làm việc, khoan dung và độ lượng, khó nghèo và phó thác,
nhạy cảm và sẵn sàng phục vụ anh em.
|
||
Danh sách Blog của Tôi
Thứ Tư, 7 tháng 8, 2013
Những câu chuyện được kể về cha Phaolô Nguyễn Công Minh ]
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét