Danh sách Blog của Tôi

Thứ Tư, 17 tháng 9, 2025

NĂM NỐT ÂN SỦNG

 



(Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)

 

“Tội của chị đã được tha rồi!”.

John Newton - thuyền trưởng một tàu buôn nô lệ - từng gặp bão lớn, cầu nguyện và thoát chết. Cảm nghiệm ơn cứu sống, ông viết “Amazing Grace”, “Ân Phúc Diệu Kỳ”, ca khúc chỉ với 5 nốt: Do, Fa, La, Sol, Rê. Ca sĩ da đen Wintley Phipps tiết lộ, đó là 5 phím đen - ‘thang âm của người nô lệ’ - năm nốt ân sủng đủ để lay động lòng Trời và muôn lòng.

Kính thưa Anh Chị em,

Tin Mừng hôm nay không kể chuyện một ca khúc cảm hứng từ con tàu được cứu, nhưng chuyện một linh hồn được cứu! Trình thuật đưa chúng ta từ kinh ngạc này đến kinh ngạc khác: ‘người mời’, ‘khách mời’, ‘khách không mời’, ‘sự tha thứ’ - như ‘năm nốt ân sủng’ của bản nhạc cứu độ, “Tội của chị đã được tha rồi!”.

Người mời là một biệt phái - điều hiếm! Khách mời là Chúa Giêsu cùng vài biệt phái, không nhắc các môn đệ - cũng lạ! Khách không mời lại là một phụ nữ tội lỗi - càng lạ hơn! Nhưng lạ lùng nhất chính là sự tha thứ. Và người phụ nữ ấy chẳng nói một lời, chỉ với 5 hành động như ‘năm nốt ân sủng’: đứng sau Ngài, khóc, rửa chân bằng nước mắt, lau bằng tóc, hôn và xức dầu thơm. Tất cả như một ca khúc trào dâng niềm sám hối. Dưới cái nhìn của chủ nhà, cô là một người ‘đầy tội’; nhưng dưới cái nhìn của cô, Giêsu là một người ‘đầy tình’, “Cô không đỏ mặt trước các thực khách vì khi thấy những vết nhơ của sự xấu hổ, cô đã chạy đến rửa chúng tại nguồn nước đầy tình xót thương!” - Grêgôriô Cả.

Đó là một chuỗi 5 hành động không định trước, không tính toán và không vận dụng; thay vào đó là ‘tất cả con người’ cô. Nói khác đi, cô hoà quyện những gì quý giá nhất của một phụ nữ: tiền bạc, mái tóc, nước mắt, mùi hương… để dành cho Chúa Giêsu. Qua đó, cô van xin lòng thương xót của Ngài mà không cần nói một lời. Và kinh ngạc nhất, Chúa Giêsu không tỏ ra một phản ứng nào, ngoài việc đọc ‘lời xá giải’, “Tội của chị đã được tha rồi!”; “Chị hãy đi bình an!”. Các biệt phái sững sờ, “Ông này là ai mà lại tha được tội?”- ‘kinh ngạc trước sự tha thứ!’. “Ân sủng là vòng tay không cần công trạng của Thiên Chúa, Đấng chỉ chờ ta quay về!” - Frederick Buechner.

Anh Chị em,

“Tội con đã được tha!”. Năm nốt ân sủng không chỉ thuộc về người phụ nữ, đó cũng là câu chuyện của mỗi chúng ta. Khi thật lòng sám hối, không cần nhiều lời, chỉ một bước quay về đã đủ để Chúa cất lên bản nhạc tha thứ. Mỗi giọt nước mắt, mỗi việc thiện, mỗi lần sám hối chính là những nốt nhạc lặng lẽ ấy. Ơn tha thứ không bao giờ cũ; mỗi lần đón nhận là mỗi lần chúng ta nghe lại khúc hát cứu độ của chính đời mình. Vì với ‘5 hành động’ tha thiết của mình, người phụ nữ đó đã lay động lòng Trời; và dường như cô cũng đã hát lên “Hãy tạ ơn Chúa vì Chúa nhân từ!” - Thánh Vịnh đáp ca - sau khi thuyền đời cô được cứu. Bài ca ấy vẫn mãi ngân vang trong lòng bạn và tôi nếu chúng ta nuôi dưỡng cho mình sự kinh ngạc trước ơn tha thứ của Chúa.

Chúng ta có thể cầu nguyện,

“Lạy Chúa, khi thuyền đời con hòng chìm và tâm hồn con lạc điệu, xin kéo con về với nhịp bình an của Ngài!” Amen.

Suy tư:

Điều đầu tiên chúng ta dừng lại là lòng mến phải thể hiện hành động. Chúa Giê su so sánh những biểu hiện của người phụ nữ với cách tiếp đón của chủ nhà: ông không rửa chân tôi với nước lã – chị này rửa chân tôi bằng nước mắt và lau bằng tóc chị, ông không hôn tôi một cái – còn chị đã không ngừng hôn chân tôi, ông không xức dầu oliu lên đầu tôi – còn chị đã lấy dầu thơm đổ lên chân tôi… những việc chị làm chứng tỏ lòng biết ơn và lòng yêu mến, chứng tỏ chị được tha món nợ lớn của một kiếp tội lỗi. Chúa Giê su đã nhiều lần nói: ai yêu mến Thầy thì tuân giữ Lời Thầy, bạn hữu của Chúa là người chia sẻ những điều ‘Thầy đã nghe biết nơi Cha Thầy’.

Khi tình người xuống cấp, người ta nghĩ đến những lời khuyên và khoản luật rất buồn cười: con cái phải thăm viếng cha mẹ, gọi điện về cho cha mẹ, phụng dưỡng cha mẹ…Đối với Thiên Chúa cũng vậy, ai trong chúng ta cũng biết rõ là tình mến phải tỏ lộ bằng sự thân mật, tin tưởng và tri ân. Chúa yêu ta vô bờ và người con cái Chúa phải lấy tình yêu đáp lại tình yêu. Câu kết luận của Chúa trong câu chuyện trên rất đáng cho ta nghiền ngẫm: “người được tha nhiều sẽ yêu mến nhiều hơn”. Mỗi người chúng ta, ai cũng được tha nhiều – được cho nhiều và được thương nhiều, đó là một sự thật không thể chối cãi, còn việc chúng ta không yêu lại nhiều là do sự thờ ơ và vô ơn của mình.                                                                                    

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét