Lòng khoan dung là một trong
những ân điển của Chúa Thánh Thần (Giacobê 3,17). Theo tự điển tiếng Việt,
khoan dung là rộng lượng tha thứ cho người dưới có lỗi. Xã hội đang mạnh mẽ lên
án thái độ bất khoan dung, là thái độ không chấp nhận người khác, bách hại những
người không cùng phe phái và chính kiến với mình. Trong cuộc sống hằng ngày, sự
bất bao dung vẫn thường xuyên xảy đến ngay trong bản thân ta và nơi tha nhân.
Ông Mahatma Gandhi bị giết vì một
người Ấn giáo quá khích và Martin Luther King cũng bị giết vì con đường đấu
tranh cho người nghèo, cho nền độc lập và dân chủ bằng đường lối bất bạo động,
khoan dung. Trên thế giới, những nhóm người thiểu số đang bị giết hại một cách
không thương tiếc chỉ vì thái độ bất khoan dung của một nhóm người quá khích nào đó.
Lệnh truyền của Chúa Giêsu luôn
mang tính thời sự: “Anh em hãy có lòng nhân từ, như
Cha anh em là Đấng nhân từ.37 Anh em đừng xét đoán, thì anh em sẽ
không bị Thiên Chúa xét đoán. Anh em đừng lên án, thì sẽ không bị Thiên Chúa
lên án. Anh em hãy tha thứ, thì sẽ được Thiên Chúa thứ tha.38 Anh em
hãy cho, thì sẽ được Thiên Chúa cho lại. Người sẽ đong cho anh em đấu đủ lượng
đã dằn, đã lắc và đầy tràn, mà đổ vào vạt áo anh em. Vì anh em đong bằng đấu
nào, thì Thiên Chúa sẽ đong lại cho anh em bằng đấu ấy." (Lc 6,36-38).
Đôi khi
chúng ta cầu toàn một cách quá đáng và quá mức cần thiết với những câu nói:
Không thể chấp nhận được, không thể tha thứ và bỏ qua được. Thực ra, cứ nhìn
những người nằm trên giường bệnh, nhìn những nấm mồ nằm yên nơi nghĩa trang,
nhìn những cụm mây nhanh chóng hợp rồi tan … ta mới nghiệm ra rằng: đừng căng
thẳng quá về nhiều chuyện trong cuộc sống, vì chúng không đáng! Trong một buổi
tổng diễn một tác phẩm của Victor Hugo, cô diễn viên muốn ông sửa một chữ trong
kịch bản cho hợp với tình cảm của cô. Thay vì phải đọc ‘mon lion’ thì cô diễn
viên muốn đọc là ‘mon aimé’, vì nam diễn viên lại là người yêu của cô. Ông
Victor Hugo rất căng thẳng phân tích cho cô rằng chữ ông dùng làm nổi bật vần
thơ và ý nghĩa sáng sủa. Đến khi diễn, ả diễn viên thản nhiên đọc chữ cô thích,
khán giả chẳng ai để ý đến chi tiết nhỏ nhặt đó. Cuộc đời cũng vậy, nhiều khi
ta bắt bẻ nhau một tình tiết câu chuyện hay một từ ngữ, không phải vì muốn loại
bỏ điều xấu cho bằng muốn chứng tỏ cái tôi của mình, uy quyền của mình. Chúng
ta thường quá gay gắt với anh em vì quên một điều rất quan trọng rằng mình cũng
là một tội nhân, cũng bất toàn và yếu đuối.
Ai đó
đã khuyên ta phải cẩn ngôn: trước khi nói một điều gì đó, hãy xét xem điều sắp
nói có cần thiết không, có đúng lúc và đúng chỗ không, có ích cho người nghe
không.
Mùa
vọng là mùa tịnh tâm và chuẩn bị lòng mình cho trong sạch để đón Chúa Cứu Thế.
Ngài đang đứng ngoài cửa và gõ. Ngài mong ta mở cửa lòng để bước vào đời ta.
Hãy dọn những nhơ uế là lòng kiêu ngạo và những lỗi phạm về đức yêu thương.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét