Danh sách Blog của Tôi

Thứ Năm, 10 tháng 4, 2025

Tại sao các ngươi tìm giết Ta?

 




Bài Tin Mừng của Thánh Gio an 10, 32-42 vẽ nên một cuộc tranh luận cốt lõi về cái chết của Chúa Giê su. Chúa hỏi thẳng dân Do Thái: Ta đã cho các ngươi thấy nhiều việc tốt đẹp Chúa Cha đã giao cho tôi làm, vì việc nào mà các ông đòi ném đá tôi? Họ trả lời: Chúng tôi ném đá ông không phải vì một việc tốt đẹp, nhưng vì một lời nói phạm thượng, ông là người phàm mà lại tự cho mình là Thiên Chúa.

Chúa Giê su đã nhiều lần tuyên bố mình là Con Thiên Chúa, Chúa trưng ra bằng chứng là các việc Ngài làm minh chứng cho loài người biết nguồn gốc Thiên Chúa của mình: các phép lạ, quyền tha tội, cái chết và phục sinh. Ông Gioan đã làm chứng và nhiều người đã tin vào Đức Giê su “vì mọi lời ông Gio an nói về Người đều đúng”. Trong Tin Mừng có kể lại 2 lần tiếng Chúa Cha xác nhận từ trời cao: “Này là Con Ta yêu dấu, đẹp lòng Ta mọi đàng”, một lần khi Chúa chịu phép rửa ở sông Giodan và lần khác khi Chúa biến hình trên núi Tabor. 

Đọc lại các trình thuật Tin Mừng kể về cuộc thương khó Chúa, chúng ta nhận thấy hai điều: Chúa Giê su chủ động dâng hiến mạng sống để thi hành kế hoạch cứu chuộc mà Cha đã định – Chúa khẳng khái tuyên bố trước tòa Phi la tô rằng: "Tôi là vua, nhưng nước Tôi không thuộc về thế gian này"; điều thứ hai là dân Do Thái thù ghét Chúa Giê su đến cực độ, phải giết bằng giá nào – ghét hơn Ba ra ba.




Chúng ta tự hỏi: tại sao Chúa Giê su bị ghét đến như vậy? Có hai lý do: lý do thứ nhất là giáo lý của Chúa đi ngược với tham sân si của người đời và lý do thứ hai là Chúa Hằng Hữu. Niềm tin vào Chúa Giê su đòi buộc con người phải thay đổi lối sống để bước theo một con người – đặt dấu chân mình trên dấu chân Chúa Giê su, tuân giữ Lời Người dạy, mà Đấng ấy lại Hằng Hữu – nghĩa là còn đang sống bên cạnh ta và biết rõ mọi việc ta làm… nên cách tốt nhất là khai tử đạo Ki tô, vì dường như nó cản trở con người thỏa mãn dục vọng của mình - để vui hưởng cuộc đời. Có người nhận xét: Người ta không ghét Đức Phật, Đức Khổng hay Ông Mahômet. Một ít người bị ghét lúc sinh thời như Neron, Hốt Tất Liệt, hay Bismark. Nhưng ngày nay, còn có ai nghĩ đến ghét họ nữa! Chẳng còn ai đe dọa xúc phạm mộ Neron. Cũng chẳng còn ai sỉ mạ Bismark nữa. Họ chết là hết bị ghét. Cả Hoàng Đế nước Đức, sau thế chiến thứ hai, bị nhân dân và thế giới sỉ nhục, nay cũng không còn ai ghét nữa. Sự thù ghét đối với mọi người đã tiêu tan, mà sao đối với Chúa Giêsu vẫn tồn tại? Đâu là lý do? Đó là do giáo lý Chúa dạy ngăn cản thị dục người ta và Ngài Hằng Hữu. 

Hằng Hữu (I Am Who I Am) mang rất nhiều ý nghĩa: tự mình mà có (Tự hữu), Là Alpha và Omega (không có khởi đầu và kết thúc), Thiên Chúa luôn hiện diện và hành động trong hiện tại . Còn các vĩ nhân và mỗi người chúng ta chỉ là hiện hữu, hiện hữu thì rất khác: được sinh ra trong thời gian.




Lịch sử Ki tô giáo đã chứng minh Lời tiên báo của Chúa Giê su: “Nếu thế gian ghét các con thì hãy biết rằng họ đã ghét Thầy trước, và vì các con không thuộc về thế gian”. Thánh Giáo hoàng Gioan Phaolô 2 đã nói: “Tôi thà ngàn lần thấy một Giáo hội bị bách hại còn hơn một Giáo hội thỏa hiệp”. Xin trích một đoạn ngắn bài viết của ĐHY FULTON SHEEN:  “Tôi hân hạnh thuộc về một Giáo Hội người ta ghét. Đã hẳn, kẻ nhận biết bản tính thần linh của Giáo Hội thì yêu Giáo Hội. Nhưng, kẻ tưởng Giáo Hội là lỗi thời, lạc hậu, dị đoan, ma thuật thì ghét Giáo Hội. Kẻ chịu ơn thiêng liêng của Giáo Hội, thì mến Giáo hội như người Mẹ vậy. Thế gian đối xử với Giáo Hội y hệt như đã đối xử với Đức KiTô. Ngài cũng được yêu mến, nhưng cũng bị ghét bỏ. Không có ai được quí trọng như Ngài, nhưng cũng không có ai bị khinh dể như Ngài”.

Ngày nay thế gian không thể đóng đinh Chúa Ki tô thêm một lần nữa thì họ quay sang thù ghét Giáo hội là hiền thê của Ngài. Có thể nói dù ở Đông hay ở Tây, thuộc thể chế chính trị nào, người ta vẫn không ưa và tìm cách tẩy chay ảnh hưởng của Ki tô giáo trên xã hội, đó là một sự thật mà Chúa chúng ta đã trải qua, và hãy hãnh diện vì được thuộc về Chúa Ki tô. Thánh Phao lô đã thốt lên: “Tôi coi mọi sự là thua thiệt trước mối lợi tuyệt vời là được biết Đức Ki tô, Chúa tôi”.

Thứ Ba, 8 tháng 4, 2025

Ta Là Đấng Hằng Hữu ( I Am Who I Am)

 



Chúng ta đã gặp cụm từ này từ rất sớm ở trong Kinh Thánh - trong sách Xuất Hành (3, 14), khi Chúa tự giới thiệu Danh của mình cho ông Moi sen. Còn ở trong Tin Mừng Gioan, cụm từ này mang một hương vị mới: “Khi các ông giương cao Con Người lên, bấy giờ các ông sẽ biết là Tôi Hằng Hữu và biết Tôi không tự mình làm điều gì, Tôi chỉ nói điều Cha truyền (Ga 8, 28).

Thật đối nghịch với suy nghĩ của loài người, khi phạm nhân bị đóng đinh vào thập giá – một hình phạt ô nhục, thì điều rõ ràng nhất xảy đến là cái chết thảm khốc. Nhưng trên bình diện Thần học, cái chết của Chúa Giê su là biểu hiện của một tình yêu dâng hiến để cứu sống cả nhân loại. Chúng ta gặp hình ảnh này trong sách Dân Số (21, 8): Dân Do Thái phản loạn, họ kêu trách Chúa và Moi sen; Chúa cho rắn độc cắn chết nhiều người; Chúa truyền cho ông Moi sen đúc một con rắn đồng treo lên một cây cột, hễ ai bị rắn cắn mà nhìn lên rắn đồng thì được cứu sống. Thật là một hình ảnh tiên trưng đầy đủ ý nghĩa cho hình ảnh Chúa Giê su bị treo trên thập giá, một biểu hiện rõ ràng của THIÊN CHÚA LÀ TÌNH YÊU, ĐẤNG HẰNG HỮU. Chúa Giê su nói: “Khi nào Ta bị treo lên, Ta sẽ kéo mọi người lên cùng Ta”. Đó là giờ Chúa được tôn vinh, trở nên giá cứu chuộc, mọi dân nước được trở thành con cái Thiên Chúa.

Trong Tin Mừng Gioan, nhiều lần Chúa Giê su nói đến “giờ” Con Người được tôn vinh, một ám chỉ sự vĩ đại của sự hiến tế thập giá, giá chuộc tội, biểu hiện của Tình Yêu: Thiên Chúa yêu thế gian đến nỗi ban cho họ Người Con Một. Ai đó đã từng nói: Đối nghịch của tình yêu không phải là hận thù, ghét bỏ mà là sự bỏ mặc, không đếm xỉa đến. Tình yêu Chúa Giê su dâng hiến cũng thường bị loài người xem thường mặc kệ, không quan tâm và đó là một sự xúc phạm làm buồn lòng Chúa. Điều đó cũng dễ hiểu: nếu người cha, mẹ, bạn bè liều mạng sống mình để cứu ta khỏi một cái chết rõ ràng, vậy mà ta lại không cho đó là một sự hy sinh. Có câu chuyện kể: Một chiếc thuyền gặp nạn và lật úp, khoảng 40 người bị hất tung xuống dòng nước sâu, trong số hành khách đó có một vận động viên bơi lội – anh bơi ra vào khoảng 20 lần và cứu được khoảng 25 người – sau đó anh bị vọp bẻ vì quá rán sức và mang thương tật suốt đời, thế nhưng điều đáng buồn là trong 25 người được cứu đó không một ai trở lại để nói một lời cảm ơn anh. Những mạc khải của Chúa Giê su cho thánh Faustina cho thấy Chúa rất buồn lòng khi con người không màng chi ơn cứu độ mà Chúa mang lại, và chuỗi kinh lòng thương xót cứ lặp đi lặp lại những lời tôn kính hy tế Mình và Máu của Con rất yêu dấu Chúa, và là những lời kinh rất đẹp lòng Chúa: LẠY CHA HẰNG HỮU, CON XIN DÂNG LÊN CHA MÌNH VÀ MÁU, LINH HỒN VÀ THẦN TÍNH CON RẤT YÊU DẤU CHA LÀ ĐỨC GIÊ SU KI TÔ ĐỂ ĐỀN VÌ TỘI LỖI CHÚNG CON VÀ TOÀN THẾ GIỚI. VÌ CUỘC KHỔ NẠN ĐAU THƯƠNG CỦA CHÚA GIÊ SU KI TÔ, XIN CHA XÓT THƯƠNG CHÚNG CON VÀ TOÀN THẾ GIỚI.




Chúa Giê su nói rõ: “Nếu các ông không tin là Tôi Hằng Hữu, các ông sẽ mang tội mình mà chết”. Con rắn đồng trong sa mạc được treo lên, nhưng chỉ những ai nhìn lên thì mới được cứu. Chúng ta cũng vậy, chỉ khi tin rằng: Đức Giê su là Đấng từ trời xuống, cái chết của Ngài có giá cứu chuộc, gắn bó cuộc sống mình với Ngài thì mới được cứu sống. Tin Mừng Gioan 19,37: “Họ sẽ nhìn lên Đấng họ đã đâm thâu”. Chúa cho con người được đóng góp phần mình vào giá cứu chuộc của Chúa, dù ít ỏi vì là phần của một tạo vật, thì cũng trở nên giá trị khi hòa với hy lễ của Con Thiên Chúa. Chúng ta phải tạ ơn Chúa vì hồng ân này, và Chúa mời gọi ta: khi gặp đau khổ và trái ý, hãy nhìn lên thập giá Chúa để múc lấy sức mạnh, vì Chúa đã từng trải qua những khổ nhục và Chúa cùng đi với ta.

Thứ Bảy, 5 tháng 4, 2025

Hãy trở về

 



Chúng ta hầu như thuộc lòng những chi tiết về câu chuyện kể về ‘Người phụ nữ ngoại tình’ (Ga 8, 1-11), đến độ khó tìm được một vài tình tiết có thể đánh động lòng mình.

Xuyên suốt những câu chuyện trong Tin Mừng, các kinh sư và biệt phái đã tranh luận với Chúa Giê su nhiều vấn đề: sạch và dơ, vi phạm luật sa bat, nộp thuế cho Rô ma, quyền tha tội, luật nào trọng nhất, tẩy uế đền thờ… nhưng hầu như là những vấn đề trừu tượng (lý thuyết). Lần này, họ đưa đến một nhân chứng là người phụ nữ bị bắt quả tang phạm tội ngoại tình, luật Moi sen truyền ném đá, còn Chúa dạy sao? Họ chắc mẩm lần này Chúa không thể tránh được cái bẫy của họ, vậy mà Chúa Giê su đã làm cho họ ngạc nhiên, lẩm bẩm ra về - để người phụ nữ ở lại, lòng đầy tức tối – trái ngược với sự tự tin khi họ kéo đến. Chúng ta nhận ra rằng: Chúa luôn điềm đạm, chậm nói và chậm phản ứng, hiền lành và khiêm nhường trong lòng. Từ lúc sinh ra, cuộc sống ẩn dật, những va chạm khi đi rao giảng, khi môn đệ chậm tin và phản bội, khi bị tra tấn và đóng đinh, khi bị sỉ nhục… Chúa luôn thể hiện mầu nhiệm tự hủy và không mất bình tĩnh.

Câu nói của Chúa Giê su thật đáng suy gẫm: Ai trong các ngươi vô tội, hãy ném hòn đá đầu tiên đi. Khuynh hướng kết tội và ném đá tha nhân là dựa vào bầy đàn. Nếu ai đó ném hòn đá đầu tiên thì người khác sẽ hùa theo để ném những hòn đá tiếp theo. Chúa Giê su giúp họ nhớ lại một sự thật mà con người thường lãng quên: không ai là vô tội trước mặt Thiên Chúa. Vào thập niên 70 của thế kỷ trước, có một vị linh mục đã tưởng tượng: nếu tội mỗi người hiện lên trên trán thì đố ai mà dám ngẩng mặt lên để kết án người khác. Chúng ta thường khắt khe với sai lỗi của anh em là vì 2 lý do: tưởng rằng mình giỏi hơn và tốt lành hơn người khác. Càng sống trong môi trường phải cạnh tranh để tồn tại, người ta phải để ý đến kỹ năng sống, nếu không sẽ bị quy tội gây xáo trộn nơi công sở và mất việc như chơi. Nhưng trong những sinh hoạt đạo đức, chúng ta cũng phải năng xét mình lại để nhận ra những cách cư xử gây bất hòa với người khác như: vạch lá tìm sâu, góp ý thiếu tế nhị làm mất uy tín nhau, tranh luận về những thứ vụn vặt và danh từ, người kia tự chịu trách nhiệm và thực ra họ không hỏi ý kiến ta. Mạng xã hội đã rất tâm lý khi thiết kế nút like và thống kê lượt người tương tác và theo dõi, nhờ vậy tác giả cảm nhận được sự đồng thuận và thêm động lực để an tâm với cách hành xử của mình, nhưng hãy cẩn thận vì nút like có thể được ví như ‘hòn đá đầu tiên’ được ném đi.




Hãy trở về với Cha để mãi sống trong ân tình. Nội dung mời gọi sự trở về được ví như sợi chỉ đỏ xuyên suốt cả bài Tin Mừng. Khi thấy đám đông bừng lên sát khí muốn giết chết người phụ nữ phạm tội, Chúa Giê su cúi xuống viết trên đất – dù bị hỏi dồn dập – từng giây phút trôi qua nặng nề. Lòng Chúa buồn vì sự kênh kiệu và hợm hĩnh của đám đông, Chúa mời gọi họ lắng đọng một chút để biết mình. Khi không thể giữ im lặng lâu hơn, Chúa nói: “Ai trong các ngươi vô tội, hãy ném hòn đá đầu tiên đi”. Câu này phải được vang vọng lại trong suốt cuộc đời ta, giúp ta dè dặt hơn khi đối xử với anh em. Thỉnh thoảng chúng ta nên nhớ lại những tội lỗi mình đã phạm trong quá khứ để nhắc mình rằng: Tôi thật yếu đuối, và Chúa đã tha tội tôi quá nhiều – vì nếu Người chấp tội thì tôi đã tiêu đời lâu rồi. Đám đông hôm ấy, từng người một, đã nhận ra mình cũng là kẻ có tội, nên họ âm thầm rút lui. Chúa Giê su nói với người phụ nữ: “Ta không kết tội chị, chị hãy về và từ nay đừng phạm tội nữa”. Đây là lời mời gọi hãy thay đổi đời sống phù hợp với lề luật Chúa và được sống trong ân tình của người con cái Chúa.

Mùa Chay đã gần kết thúc, lời mời gọi ta trở nên giống Chúa Giê su hiền lành và khiêm nhường trong lòng và đừng kết án anh em càng trở nên khẩn thiết hơn. Hãy để tâm hồn mình lắng đọng đôi chút để nhận ra những biểu hiện của lòng kiêu ngạo, tự mãn, ích kỷ … đang làm cho tâm hồn ta bất an và chật chội để đón nhận ân tình Chúa muốn rộng ban cho ta.