Sau một loạt tội lỗi đã phạm: đòi
chia gia tài, bỏ nhà ra đi, phung phá tài sản, ăn chơi sa đọa, người con thứ vẫn
không hề nghĩ đến tình cha khi trở về nhà, động cơ chính của anh là vì quá túng
đói và cơ cực, đành bất đắc dĩ trở về. Trong một giờ học giáo lý, khi kể lại dụ
ngôn ‘người cha nhân hậu’, từ đầu cho đến lúc người con thứ cất bước trở về nhà,
người GLV mời các em ‘mô tả tưởng tượng’ phản ứng của người cha trong đời thường?
– Một em phát biểu: ông ta cầm sẵn một cây roi mây đã cất sẵn và dằn cho thằng
con hư hỏng một trận ra trò, đuổi cổ ra khỏi nhà, không có cha con gì hết.
Nói vậy để chúng ta thấy rằng:
không ai dò thấu cõi lòng nhân hậu của Thiên Chúa. Ông tha thứ vô điều kiện cho
nhân loại - là những đứa con đi hoang. Nhưng tự trong thâm tâm của người cha là
một sự trả giá rất đắt: ban cho họ Người Con duy nhất của ông - hiến mình làm
giá chuộc tội cho thiên hạ. Khi người Con yêu bị treo trên thập giá, đám đông dân
chúng chờ xem ‘phạm nhân Giê su’ thốt ra những lời nguyền rủa độc địa – trách
trời trách đất, và họ sửng sốt khi nghe 7 lời di ngôn rất dịu dàng, đẹp nhất là
lời tha thứ: “Lạy Cha, xin tha cho họ, vì họ không biết việc họ làm”. Cả người
con thứ, cả người anh cả, và tất cả nhân loại đều bỡ ngỡ vì tấm lòng nhân hậu của
người cha khi ông đón tiếp đứa con đi hoang trở về nhà, Người không mệt mỏi khi
tha thứ. Thánh Kinh còn diễn tả: Tội các ngươi dù có đỏ như son, Ta cũng sẽ làm
cho nên trắng như tuyết; có thắm tựa vải điều cũng trở nên trắng như bông.
Ai đã từng một lần đi xa nhà, đều
nhớ về nơi chôn nhau cắt rốn với một niềm da diết linh thiêng, và niềm vui vỡ bờ
khi được trở về bên cạnh những người thân yêu, dù còn sống hay đã khuất. Đừng
nghĩ rằng người con thứ hư hỏng ngay từ giây phút đầu, chắc chắn anh đã có những
ước mơ và muốn thực hiện ước mơ đó, nhưng chẳng may thất bại và anh không mặt
mũi nào mà nhìn lại người cha, anh ân hận – không thể tha thứ cho mình và rất tủi
nhục khi bước chân về nhà. Ai trong chúng ta cũng đã từng phạm tội, đã đi hoang
xa nhà và xa tình thương bao bọc của Thiên Chúa, hãy nhớ lời Chúa Giê su: “Các
thiên thần trên trời vui mừng vì một người tội lỗi ăn năn hối cải hơn là vì 99
người công chính không cần hối cải”. Chúng ta thường không nhận ra tội mình, dễ
nhầm tưởng rằng mình công chính, nên ngại đến với tòa giải tội để trở về với
Cha mình và hiệp thông lại với Hội Thánh. Thật đáng mơ ước là cả các linh mục
và giáo dân có chung nỗ lực là siêng năng lãnh nhận bí tích hòa giải hơn, vì có
như vậy thì lương tâm ta mới nhạy bén hơn với tội, và điều này rất đẹp lòng
Chúa.
Xin cho con tin vào tình thương
Chúa để trở về với Chúa mỗi lần con xúc phạm đến Chúa và anh em. Và Có một điều
con phải thầm nhắc lại mỗi ngày: Thiên Chúa là cha nhân từ, luôn mong chờ được
con đón tiếp vào tâm hồn, để rồi Chúa sẽ dùng bữa tối với con và bao phủ con bằng
muôn hồng ân chan chứa.