Con
người Giêsu vẫn luôn là một huyền bí và là một thách đố qua mọi thời đại và với
mọi dân tộc. Trong đoạn Tin Mừng Mt 8:28-34 nói đến việc Chúa trừ quỷ cho 2 người bị
quỷ ám, ma quỷ xin Chúa cho chúng được nhập vào bầy heo 2000 con và cả bầy đã
nhào xuống biển mà chết. Nghe biết những chuyện ấy thì cả thành tiến đến gặp
Chúa Giêsu và xin Người ra khỏi vùng của họ. Thái độ của dân thành là khiếp sợ
Chúa, sợ bị Chúa quấy rầy và làm cho cuộc sống họ bị xáo trộn – bị thiệt hại.
Đứng
trước nhân vật Giêsu, người ta thường có 2 thái độ phải lựa chọn: đón nhận Ngài
đến độ trở nên giống như Ngài, sẵn sàng mất mạng vì Ngài; và thái độ khác là từ
chối Ngài, xem Ngài như một sản phẩm của trí tuệ và như một kẻ quấy rầy.
Chuyện
kể rằng hôm ấy trên bờ hồ Giênêgiaret, ông Phêrô cùng các bạn vâng lời Chúa ra
chỗ nước sâu và thả lưới, lưới nặng đến gần chìm… và Thánh Phêrô đã thưa với
Chúa Giêsu: “Xin Ngài tránh xa con, vì con là kẻ tội lỗi”. Nhưng Chúa tiến đến
gặp gỡ ông và nói: “từ nay con là kẻ chài lưới người”. Một câu chuyện khác cũng
rất thú vị, đó là chuyện 2 môn đệ đi Emaus. Họ nói với người khách bộ hành:
“Mời ông ở lại với chúng tôi, vì trời đã về chiều và đường hãy còn xa”, và
người bộ hành ấy đã ở lại với họ - họ nhận ra Ngài và lòng họ đã bừng cháy.
Nếu
ta đón nhận Đạo Chúa vì lý do cơm – áo – gạo - tiền, vì để được yên ổn… thì ta
đã định hướng sai! Vì thực ra không thấy ở đâu trong Tin Mừng Chúa hứa với ta
chuyện ấy cả: Chúa không phải là công ty bảo hiểm; trái lại Chúa hứa nhiều lần:
ai theo Ta thì sẽ bị người đời bách hại, phải vác thập giá, bị quấy rầy, phải
chịu cảnh phân rẽ trong cùng một gia đình, phải lội ngược dòng đời. Làm gì có
sự yên ổn khi theo Chúa! Vì trong chính bản thân, mỗi người Kitô hữu được mời
gọi từ bỏ những hành vi ám muôi để sống theo ánh sáng Tin Mừng. Và trong xã
hội, người Kitô hữu được mời gọi xây dựng một xã hội công bình - bác ái, chống
lại những bất công – tội ác, bảo vệ nhân phẩm… để xây dựng một môi trường sống
tươi đẹp hơn cho đồng loại. Chừng ấy thôi cũng đủ để cho người Kitô hữu phải
gánh chịu biết bao ghen ghét và bắt bớ.
Vậy
ta được lợi gì khi theo Chúa? – Đó là sự bình an – hạnh phúc trong tâm hồn (Hạnh
phúc cho các con là những kẻ khó nghèo, hiền lành, xây dựng hòa bình…Mt 5:1-12),
đó là niềm hạnh phúc vì có Chúa cùng đi, vì có sức hộ phù của ơn Thánh và được
Chúa làm gia nghiệp muôn đời. Nếu ta chọn Chúa để được hạnh phúc: có bình an,
có Chúa đồng hành, có ơn thánh trợ giúp và sự sống đời đời thì không bao giờ bị
vỡ mộng cả vì đó là những sự thật đã được Chúa hứa trong Kinh Thánh.
Lạy
Chúa,
Dù
con đi qua trong thung lũng tối đen hiểm nguy, lòng con không e ngại lo sợ gì.
Vì Chúa ở cùng tôi, cây trượng và cây gậy Chúa khiến con an lòng (TV 23)
Tạng
phủ con ấy chính Ngài cấu tạo – dệt tấm hình hài trong dạ mẫu thân.
Cảm
tạ Ngài đã dựng nên con cách kỳ diệu, chi thể con Ngài biết rõ mười mươi.
Dù bay về phía hừng đông, dù xuống cõi âm ty… thì con vẫn gặp thấy Ngài – cánh tay hùng mạnh đỡ nâng con.(TV 139)
Dù bay về phía hừng đông, dù xuống cõi âm ty… thì con vẫn gặp thấy Ngài – cánh tay hùng mạnh đỡ nâng con.(TV 139)
Lạy
Chúa, xin hãy vào và ở lại với con luôn mãi.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét