Trong một lần viếng thăm nhà của
3 chị em Matta-Maria và Lazarô, Chúa Giêsu đã đem ra một lời khuyên rất thực tế
cho đời người, là một trong những chiếc chìa khóa để mở ra cánh cửa hạnh phúc:
“Matta ơi, con lo lắng và bối rối về nhiều chuyện, chỉ có một chuyện cần thiết
thôi, Maria đã chọn phần tốt nhất, phần đó không ai lấy mất được”. (Lc 10,41).
Nói theo cách nói của con người đó là sống đơn giản thôi, sống tốt giây phút
hiện tại, lo chuyện chính yếu và trong khả năng thôi.
Trong câu chuyện 2 chị em Matta
và Maria, Chúa dạy ta đừng quá lo lắng việc của Chúa mà quên mất chính Chúa:
Maria đã chọn phần tốt nhất. Cô chị Matta tất bật với việc tiếp đãi Chúa và các
môn đệ, nào là chuẩn bị thức ăn thức uống cho hơn 15 người, nào là dọn dẹp nhà
cửa, vậy mà cô em cứ ngồi mà nói chuyện với Chúa. Nhiều khi ta phục vụ Giáo hội
rất tất bật, nhưng hãy xét xem ta hành động vì mục đích gì: để danh Chúa cả
sáng hay để thể hiện cái tôi, ta có biết tìm kiếm Thánh ý Chúa hay vì chiều ý
riêng mình? ĐHY FX. Nguyễn Văn Thuận, khi ngồi trong tù với bao nhiêu kế hoạch
phục vụ Giáo Hội, nhưng không thể làm gì được; Ngài rất bất an, nhưng sau khi
khám phá ra nguyên tắc “chọn Chúa chứ không phải công việc của Chúa’ thì tìm
lại được an bình nội tâm.
Khi nói về Chúa quan phòng, Chúa
nói: “Vậy, anh em đừng lo lắng về ngày mai: ngày mai, cứ để ngày mai lo. Ngày
nào có cái khổ của ngày ấy”. Khi nói về những ví dụ về nước trời, Chúa lại nói:
“Còn kẻ được gieo vào bụi gai, đó là kẻ nghe Lời, nhưng nỗi lo lắng sự đời, và
bả vinh hoa phú quý bóp nghẹt, khiến Lời không sinh hoa kết quả gì. (Mt 13,22).
Thế đó, ta lo lắng làm ăn nuôi sống gia đình, lo gìn giữ sức khỏe, lo nuôi dạy
con cái… nhưng cũng đừng quên nuôi dưỡng tâm linh, suy niệm Lời Chúa và phó
thác đường đời cho Chúa.
Còn một chuyện cũng rất đáng lo liệu
nữa: chuẩn bị cho cuộc hẹn hò với Tình Quân. Nhiều lần Chúa dạy ta phải sẵn
sàng và tỉnh thức, vì vào lúc ta không ngờ thì Con Người sẽ đến.Cuộc đời dường
như càng ngày càng bận rộn: chuyện làm ăn, chuyện tiệc tùng, các mối quan hệ,
đam mê công nghệ kỹ thuật, du lịch giải trí, khám chữa bệnh, đưa đón con cháu
đến trường. Bận đến nỗi sau một ngày sống thì thân xác mệt nhừ và tâm hồn bại
hoại, không còn nhiệt tình để gặp gỡ Chúa và hồi tâm xét mình, và thế là cuộc
đời ta bị lệch hướng: biết những cái không cần biết và không biết rõ những điều
cần phải biết. Khi nói về ngày lìa cõi thế, Chúa dạy: “"Vậy anh em phải đề
phòng, chớ để lòng mình ra nặng nề vì chè chén say sưa, lo lắng sự đời, kẻo
Ngày ấy như một chiếc lưới bất thần chụp xuống đầu anh em” (Lc 21,34).
Có những thứ ta phải lo nhưng đôi
khi ta lại không lo: người có vợ thì lo
lắng việc đời và lo làm hài lòng vợ; Người sống đời độc thân và các trinh nữ
thì lo việc Chúa và đời sống họ không bị phân chia; người trong cùng một thân
thể thì phải biết lo lắng cho nhau, người mục tử thì lo lắng cho đoàn chiên
được mạnh khỏe:” Anh em hãy chăn dắt đoàn chiên mà Thiên Chúa đã giao phó cho
anh em: lo lắng cho họ không phải vì miễn cưỡng, nhưng hoàn toàn tự nguyện như
Thiên Chúa muốn, không phải vì ham hố lợi lộc thấp hèn, nhưng vì lòng nhiệt
thành tận tuỵ (1P5,2).
Lo lắng buồn phiền là nguyên do của
nhiều căn bệnh nan y, kể cả ung thư. Để cuộc sống thảnh thơi nhẹ nhàng một
chút, thỉnh thoảng hãy nhớ Lời Chúa: “Con lo lắng và bối rối nhiều chuyện quá”,
để trút bớt gánh nặng của lo âu về tương lai và quá khứ, gánh nặng của ôm đồm
những thứ không mấy quan trọng, gánh nặng của ghen tương bất hòa, gánh nặng của
tham lam công việc… để biết phó thác cho Chúa định liệu và hướng đôi mắt về quê
trời. Nhưng nếu ta không lo lắng đến phần rỗi linh hồn và lo sống đạo hạnh thì chắc
chắn sẽ dẫn đến hậu họa khôn lường.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét