Sách Sáng Thế nói cho ta biết Thiên Chúa chủ động
đưa dân Israel sang Ai Cập, ở đó họ sẽ phát triển thành một dân lớn, và rồi sẽ đến
ngày Thiên Chúa đưa họ trở về lại đất Ca na an (St 46,49,50). Chúng ta tự hỏi: Thiên
Chúa có muôn ngàn cách, tại sao lại để dân Do Thái bị khổ sở ở đất Ai Cập?
Thưa, đó là một mầu nhiệm: con người không bao giờ
hiểu được tư tưởng và cách hành động của Thiên Chúa, chúng ta chỉ đoán được phần
nào thôi, và khi diện đối diện với Ngài (sau cái chết) chúng ta mới hiểu được Chúa và hiểu thấu
những điều kỳ diệu Chúa đã làm, và sự ngạc nhiên đó càng làm cho chúng ta yêu mến
Chúa không cùng. Câu chuyện dân Do Thái sinh sống một thời gian ở Ai cập có một
mục đích là họ trở nên chất xúc tác để Danh Chúa được cả sáng. Chúng ta cũng có
thể nhìn thấy bài học nầy trong những biến cố lịch sử của dân tộc Việt Nam: biến
cố 1954 đã tạo nên một sự pha trộn giữa hai miền Nam Bắc, biến cố 1975 có thể
được nhìn như một bước ngoặt lịch sử cho Giáo hội 2 miền (miền Bắc được hồi
sinh, miền Nam có cơ hội nhìn lại tình trạng thần quyền lẫn lộn thế quyền, những
người Việt kiều trở nên men cho xã hội Tây phương, những vùng kinh tế mới ở Tây
Nguyên đã trở thành những Giáo xứ rất sinh động).
Tin Mừng Gioan kể 2 câu chuyện nói về việc để
danh Chúa được tôn vinh. Câu chuyện thứ nhất kể về anh mù từ thuở mới sinh,
Chúa nói: không phải do tội của anh, cũng không phải do tội cha mẹ, mà chỉ để
danh Chúa được tôn vinh nơi anh (Ga 9, 3). Câu chuyện thứ hai là anh Lazaro chết
4 ngày được sống lại, anh là người bạn thân của Chúa – Chúa được báo tin và ở rất
gần, vậy mà anh ta phải nằm trong mộ, lý do ? – Chúa nói: “Thầy mừng là đã
không ở đó, để các con tin” (Ga 11, 15). Chúng ta khá ngạc nhiên khi thấy dân
Do Thái bị làm nô lệ khổ cực suốt mấy chục năm, anh mù bị khổ mấy chục năm và
anh La za rô cùng gia đình phải trải qua sự thất vọng tột cùng… là để con người
nhận ra vinh quang Thiên Chúa. Xem ra như vậy thì ‘để danh Chúa được nhận biết’
là một lý do cao cả - trổi vượt lên mọi điều khác. Châm ngôn sống của Dòng Tên (Dòng Chúa Giêsu) là "Ad
maiorem Dei gloriam" trong tiếng Latin, có nghĩa là "Để vinh danh
Chúa Hơn" hoặc "Để Thiên Chúa được vinh hiển hơn". Cụm từ này được sử dụng rất nhiều bởi Thánh Ignatius Loyola,
người sáng lập Dòng Tên, và đã trở thành phương châm sống của các tu sĩ Dòng
Tên. Họ thấm nhuần châm ngôn này và coi đó là một trong những mục
tiêu chính trong đời sống dâng hiến của mình, hướng dẫn mọi suy nghĩ, lời nói
và hành động của họ (Internet).
Xin Chúa cho con nhìn ra kế hoạch của Chúa khi con được đặt trong
đất nước, vùng miền và xứ đạo con đang sống: để góp phần mình vào việc làm vinh
danh Chúa và cứu rỗi các linh hồn. Xin đừng để con trở nên vô dụng, nhưng là một
chiến sỹ của nước trời, như lòng Chúa mong ước. Amen.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét