Nói đến ‘vua’ là nói đến người
lãnh đạo cao nhất của một đất nước, người nắm vận mạng dân chúng, lo cho người
dân được an cư lạc nghiệp. Chức vụ càng cao thì sa ngã càng nhiều, nhiệm vụ
càng nặng thì quyền lợi càng lớn. Thực tế, có rất ít vị vua lưu danh muôn thuở
vì khôn ngoan và hành xử tốt nhiệm vụ của mình, nên tước hiệu vua thường gắn
liền với khái niệm độc tài, hưởng thụ, quyền hành.
Chúa Kitô không phải là một vị vua
như thế, vì nước của Ngài không thuộc về trần thế nầy và cách hành xử của Ngài
rất khác: Ngài đến để phục vụ và hiến dâng mạng sống làm giá cứu chuộc muôn
người (Mt 20,28). Sách Khải Huyền diễn tả: Người đã yêu mến chúng ta và lấy máu
mình rửa sạch tội lỗi chúng ta”. Chỉ cần hiểu và cảm nghiệm được một câu kinh
thánh này thôi thì cuộc đời chúng ta đã hạnh phúc lắm rồi. Chúng ta tri ân Chúa
Giêsu là vua của các tâm hồn. Chúa Giêsu trở thành vua khi ta tuân phục thánh ý
Ngài, khi ta phó thác cuộc đời cho Ngài, khi ta tuân giữ Lời dạy của Ngài, khi
ta yêu mến Ngài.
Hãy học sự hiền lành và khiêm
nhường của Chúa Giêsu. Ngài có khả năng để có một địa vị cao sang, một đội quân
tinh nhuệ, một tổ chức bài bản và vô vàn của cải để thực hiện công việc mạc
khải sự thật và để thực hiện công trình cứu chuộc. Nhưng Vua Giêsu đã chọn sinh
ra nơi đồng vắng, sống âm thầm trong một gia đình nghèo và chết trơ vơ giữa
trời đất – khi mọi sự vẫn còn dang dở… Tất cả là vì tình yêu và Ngài đã trở nên
vua của mọi tâm hồn. Lạy Chúa Giêsu, con tri ân Chúa và con yêu mến Ngài. Xin
biến đổi lòng con nên giống trái tim Chúa. Amen.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét