Danh sách Blog của Tôi

Thứ Bảy, 12 tháng 9, 2015

Đức tin không việc làm là đức tin chết.




Tín hữu Kitô là người tin rằng Đức Kitô là Con Thiên Chúa đã đến trần gian để cứu chuộc loài người và làm cho họ trở thành con cái Thiên Chúa. Họ cũng tin rằng Thiên Chúa vẫn điều khiển vũ trụ nầy và đồng hành với từng người qua mọi nỗi vui buồn cuộc sống. Thế nhưng, niềm tin vào Thiên Chúa nơi mỗi người được biểu lộ nhiều mức độ qua hành động và cuộc sống của họ. Những bài đọc trong CN 24 TN năm B có thể giúp ta xét mình về lối sống đạo.
Thánh Giacôbê đã nêu lên một thái độ giả hình: mình cầu chúc người khác bình an mà không cung cấp cho họ một chút gì trong lúc họ đang túng thiếu, thì lời cầu chúc trên phỏng  có ích gì? Nhiều khi ta cầu nguyện cho một người rất nghèo đang gặp hoạn nạn được may mắn, được gặp thầy gặp thuốc mà không giúp họ một vài đồng bạc thì sự cầu nguyện của ta dành cho họ có buồn cười và giả tạo lắm không?

Trong nhiều giáo xứ việc đóng góp đang gặp sự chai lỳ của một số người, dù những dự án xây dựng những công trình đã được tập thể nhất trí qua đại hội hoặc những người hữu trách là cha xứ và HĐGX. Cứ sự thường những người không đóng góp lại mạnh miệng thanh minh cho hành động của mình bằng một lý lẽ vu vơ nào đó, nhưng tự trong thâm sâu cõi lòng là sự lạnh nhạt với Thiên Chúa và hờ hững với việc chung. Dù thế nào đi nữa, đóng góp xây dựng Giáo hội địa phương là một nhiệm vụ của mọi tín hữu (Điều răn thứ 5 Hội Thánh dạy:  Mỗi người theo khả năng, đóng góp cho các nhu cầu vật chất của Hội Thánh). Việc đóng góp tiền của, công sức và tham gia các hoạt động xây dựng Giáo hội địa phương là thể hiện niềm tin vào Chúa Kitô, ai không đóng góp là lỗi bổn phận, nên đừng viện lý này nọ để chai lỳ và còn lôi kéo người khác là gây gương mù gương xấu cho họ.
Một hiện trạng trong nhiều giáo xứ thường gặp nữa là tội giết hại các tiên tri, cụ thể là chống đối và nói xấu các linh mục. Chúa Giêsu đã nói về sự cứng đầu của dân Do Thái: “Ông Gioan đến không ăn không uống thì các ngươi bảo ông ta bị quỷ ám, Con Người đến có ăn có uống thì các ngươi lại bảo là ham mê ăn uống”. Tội bất phục và bất kính thường đi đôi với nhau như hai anh em. Hãy coi chừng vì ta sẽ bị trả lẽ lâu dài trong luyện ngục về tội xét đoán, bất phục và bất kính nầy.

Một chuyện nữa cũng rất phổ biến là ‘những việc phục vụ không lương’. Đầu óc tính toán vụ lợi đã len lỏi vào đời sống các giáo xứ, nhiều người tẩy chay những sinh hoạt giáo xứ và nhiều người cảm thấy nặng nề khi được chọn đứng mũi chịu sào những đoàn thể trong xứ đến nỗi chỉ mong hết nhiệm kỳ để nghỉ ngơi. Công đồng Vaticanô dạy người giáo dân phải cộng tác với các vị mục tử và hưởng ứng những hoạt động mục vụ có mục đích nâng cao đời sống đạo cho các tầng lớp trong một giáo xứ. Lời kinh hòa bình rất đáng cho ta suy tư: “Chính khi hiến thân là khi được nhận lãnh. Chính lúc quên mình là lúc gặp lại bản thân, chính lúc thứ tha là khi được tha thứ. Chính lúc chết đi là khi vui sống muôn đời”.Tham gia công việc chung có một điều lợi rất lớn là giúp ta từ bỏ ý riêng và dẹp bớt cái tôi xuống.

Lời Chúa trong Tin Mừng hôm nay cũng nói với ta: “Ai mất mạng sống mình vì Ta và vì Tin Mừng, thì sẽ cứu được mạng sống ấy”. Lời nầy mời gọi ta hiến thân phục vụ không tính toán, không sợ mệt và cũng không sợ mất thời gian.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét