Tháng 11 được dành riêng để cầu
nguyện cho các linh hồn nơi luyện ngục. Xin ghi lại những suy tư nho nhỏ về việc
hiếu thảo với các bậc tổ tiên, về niềm tin vào sự sống đời sau và về cách sống
khôn ngoan trên cõi đời này.
-Nhiều người thường thăm viếng đất
thánh mỗi ngày, có thể họ không dừng lại ở ngôi mộ cụ thể mà chỉ ngồi trên xe
máy chạy vòng qua một lượt và họ tự hào là mình rất hiếu thảo với các bậc ông
bà tổ tiên; hãy coi chừng đó chỉ là giả hình và lừa dối bản thân, sự thảo hiếu
trước hết là chăm sóc người còn sống, liên lỷ cầu nguyện và bắt chước gương sống
kẻ đã khuất như câu nói rất ý nghĩa “lãng quên người đã khuất là làm cho họ chết
thêm một lần nữa”. Có nhiều người khác hằng ngày thường lui tới đất thánh để
nghiền ngẫm về sự đời, để buông bỏ những thứ không cần thiết và để suy tư sống
sao cho ý nghĩa vì xác tín rằng mục đích cuộc sống đời này là để chuẩn bị cho
quê trời.
-Chúng ta thường cầu xin với các
thánh và cầu nguyện cho các linh hồn nơi luyện hình, và một vế thứ 3 là xin các
kẻ đã qua đời cầu bầu cho chúng ta (giả thiết là các vị đang ở nơi luyện hình),
nhất là những nhu cầu tâm linh để tìm được phần rỗi linh hồn, đừng nghĩ rằng kẻ
đã chết là không còn mối liên hệ máu mủ - tình cảm với người còn sống. Giáo hội
xác định rằng: ngoài các vị được phong thánh, Giáo hội không xác quyết về phần
rỗi một ai (bởi vậy dù một kẻ chết vì tự tử hoặc chết trong tội thì vẫn được xin
lễ và cầu nguyện, vì chỉ cần một giây lát hối cải thì đã đủ để Thiên Chúa thương
xót).
-Người ta có câu nói: ‘sống để bụng,
chết mang theo’. Tôi nghĩ tới hai nghĩa, nghĩa thứ nhất là: có nhiều bí mật
không cần thiết hoặc không có lợi, thì theo sự khôn ngoan ai đó giữ kín mang xuống
mồ - không ai biết, có thể kể đến bí mật tòa giải tội, và để chung sống hạnh
phúc gia đình thì có những điều không nên nói ra, không hẳn là những tật xấu vụng
trộm mà cả những điều chỉ mình chịu là đủ…bởi đó ta phải tri ân người bạn đời
và con cái cả về những điều họ không tiện nói ra – họ âm thầm chịu đựng. Còn
nghĩa thứ hai là có những người đến chết cũng không tha thứ, mang cả nỗi hận xuống
mồ… sự cố chấp này làm khổ cho họ, cho tha nhân và cho cả Thiên Chúa.
-Thánh Phao lô có một so sánh rất
hay. Sự thường ở đời, rất ít người chết để cứu mạng kẻ tốt lành (người thân thiết),
và dĩ nhiên không ai chết vì kẻ tội lỗi! Vậy mà Chúa Giê su đã chết để cứu chuộc
nhân loại tội lỗi. Thiên Chúa là Đấng thương xót, là tình yêu. Nay chúng ta đã
được nên công chính bởi máu Chúa Ki tô đổ ra thì chúng ta sẽ được cứu sống nhờ
sự sống của Người Con ấy (Rm 5, 5-11). Và ở một nơi khác, khi tranh luận với những
người chủ trương không có sự sống lại, Thánh Phaolô nói: Nếu Đức Ki tô đã sống
lại thì kẻ chết cũng được sống lại, vì Đức Ki tô là hoa quả đầu mùa, là trưởng
tử của một đoàn anh em đông đúc.
-Truyện Thánh Gioan Bosco có kể lại
một chi tiết: Bà Magarita là mẹ rất sung sướng khi con mình làm linh mục, vì bà
biết rằng mỗi lần dâng Thánh lễ - người con đó sẽ cầu nguyện cho bà. Các ông bà
cố cũng có niềm vui này. Mỗi lần đến dự Thánh Lễ, bạn và tôi cũng nên có ý chỉ
cầu nguyện đặc biệt cho một vài linh hồn nào đó, và mỗi ngày – ít là trong giây
phút cuối ngày, hãy cầu nguyện cho các linh hồn thân yêu theo một danh sách cố
định nào đó.
-Không ai nói rõ hạnh phúc thiên
đàng, đó là sự khôn ngoan kỳ diệu của Chúa, vì một điều đã thấy thì còn gì là
hy vọng. Thánh Phaolô, trong một thị kiến đã được nâng lên tầng trời thứ 3, đã
nói: “những đau khổ ta chịu bây giờ sánh sao được với vinh quang mà Thiên Chúa
sẽ mạc khải nơi chúng ta” (Rm 8, 18). Thánh Simon, nhà thần bí, trong một cơn
xuất thần đã được chiêm ngắm một góc của thiên đàng, đã thốt lên: Lạy Chúa, nếu
thiên đàng không hơn điều con thấy, thì cũng quá đủ rồi, Chúa trả lời: thật tội
nghiệp cho con, điều con chiêm ngắm chỉ như bầu trời được vẽ trên giấy – so với
bầu trời thật thì còn khác xa biết mấy. Kinh Thánh nhiều lần nói về hạnh phúc
thiên đàng là được chiêm ngắm Thiên Chúa diện đối diện… và nhiều người nói đùa:
nếu hạnh phúc thiên đàng là ca tụng và chiêm ngắm Chúa đến trọn đời thì có nhàm
chán quá chăng?- Thưa: Thiên Chúa là Đấng quyền năng và là Tình yêu, là Alpha
và Omega của vũ trụ, chúng ta chỉ biết chút ít về Ngài, nhất là về niềm hạnh
phúc khi về bên Ngài, chỉ biết rằng Chúa yêu thương tôi như một người Cha yêu
thương con mình. Hẹn gặp nhau nơi quê trời, bạn nhé.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét