Câu chuyện người mù Batimê được
chữa lành thật sự chỉ là một trong những phép lạ Chúa làm vì lòng thương xót và
bày tỏ quyền năng của Người. Câu chuyện ông Batimê trở nên hấp dẫn với chúng ta
khi có một sự liên tưởng và so sánh với bệnh mù thiêng liêng, vì quả thật, ai
trong chúng ta cũng muốn được sáng mắt tâm hồn.
Thánh Gioan dùng trọn cả chương 9
để kể về câu chuyện Chúa chữa một người mù khác, anh nầy đã được sáng mắt và
sáng cả tâm hồn. Anh nhận ra người chữa lành bệnh cho mình phải là một người
tốt và thánh thiện, trong lúc các biệt phái và luật sĩ lại là những người mù
tâm linh. Câu chuyện người mù Batimê được chữa lành nói với chúng ta nhiều điều
kiện để được sáng mắt tâm hồn: niềm tin vào Chúa Giêsu, biết rõ căn bệnh của
mình, lên tiếng kêu cứu và kiên trì nài xin lòng thương xót, vứt bỏ áo choàng
để tiến về phía Chúa, gặp gỡ đối thoại với Chúa và được chữa lành, đi theo Chúa
trên đường Người đi.
Ngày ấy, những người Do Thái đánh
giá rất khác nhau về Chúa Giêsu: Con bác thợ mộc, một tiên tri thời danh, ông
Gioan Tẩy Giả sống lại, một người giảng dạy có uy quyền, là Beldêbul… vậy mà
anh mù đã xác tín rằng: ông Giêsu Nagiaret là con vua Đavit, có nghĩa Ngài là Đấng Cứu Thế mà
các tiên tri đã loan báo từ ngàn xưa. Nhiều khi người có đạo cũng không có niềm
tin vững mạnh vào Chúa Giêsu. Có một linh mục đã nói về Chúa Giêsu Thánh Thể như
sau: “Chúa Giêsu Thánh Thể vẫn là Chúa Giêsu đã từng làm biết bao nhiêu phép lạ
nơi đất Do Thái, Ngài vẫn là Đấng đầy quyền năng và giàu lòng thương xót. Vấn
đề là chúng ta có chạy đến với Ngài hay không, có trao phó cuộc đời và những lo
âu cho Ngài định liệu hay không, có nói với Ngài về những điều mình lo lắng hay
không. Nếu ta tin nơi Chúa thì Chúa sẽ có cách giải quyết những vấn đề của ta.
Dù vấn đề là gì đi nữa thì Chúa vẫn có cách!”
Chính niềm tin vững vàng về con
người và quyền năng Chúa Giêsu mà anh mù đã cất tiếng kêu xin lòng thương xót,
tiếng kêu của anh làm khó chịu một số người nên họ bảo anh im, nhưng anh càng
cố kêu to hơn vì biết rằng chỉ có Chúa mới giải quyết được nỗi khổ và hoàn cảnh
đáng thương của anh. Những người la mắng anh không hẳn là vì họ ích kỷ không
muốn điều tốt cho anh, nhưng có lẽ vì họ thấy anh kêu xin không đúng chỗ, họ
nghĩ rằng ông Giêsu Nagiaret thì làm được chuyện gì ở hoàn cảnh đáng thương
nầy, ông ta chỉ là một nhà hùng biện. Bao giờ cũng vậy, niềm tin vào Đức Giêsu
vẫn luôn là một thách đố, vì Chúa luôn gây nên sự chia rẽ: có kẻ tin và có kẻ
không tin. Noi gương anh mù Batimê, ta hãy giữ vững niềm tin vào Đấng Cứu Thế
mà ta đã chọn, dù cho có kẻ ngăn cản và giễu cợt sự phụng thờ mà ta dành cho
Thượng Đế của mình.
Một chi tiết mà các nhà chú giải
rất thích là “anh mù vất áo choàng một bên, nhảy chồm dậy mà đến cùng Đức
Giêsu” (Bản dịch cha Nguyễn Thế Thuấn). Anh mù vứt bỏ lại quá khứ bất hạnh và
nghèo nàn của mình, vứt bỏ áo choàng như một tài sản cũ mà bây giờ anh không
còn cần, áo choàng là một vật vướng víu để anh tiến nhanh và thanh thoát về
phía Chúa. Tiếng Chúa vẫn nói với ta mỗi ngày, cách nầy hay cách khác, mời gọi
ta thuộc trọn về Ngài hơn, nhưng nhiều khi ta nặng nề lê bước chứ không dám
nhảy chồm lên. Đức Phanxicô nói với chúng ta: Đừng giữ đạo với tâm trạng mệt
mỏi nặng nề nhưng hãy thể hiện niềm vui vì được làm con cái Chúa. Đa số chúng
ta quá bận rộn với công việc và những nhu cầu cuộc sống đến nỗi không còn nghe
tiếng Chúa và không còn giờ để gặp Chúa. Cuộc sống của ta thường được chia
thành thời khóa biểu: giờ ăn, ngủ, giải trí, công việc, và thờ phượng. Chúa
Giêsu thường chỉ được chúng ta tôn kính trong nhà thờ, hết giờ lễ ta chào Chúa
ra về, để Chúa lại đó và hẹn sẽ gặp lại. Thánh Phaolô nói với chúng ta về việc
thống nhất đời sống: “Dù ăn, dù uống, dù anh em làm gì đi nữa thì hãy làm vì
danh Đức Giêsu”, có nghĩa là hãy sống với Đức Giêsu ngay trong cuộc sống như
một người bạn. Hãy năng đến nhà thờ để thăm viếng Chúa Giêsu, tham gia phụng vụ
là phương tiện Chúa dùng để trao ban ơn Thánh, tạo lập sự yên tĩnh để thưa chuyện với Chúa
đang ngự trong tâm hồn mình, gặp tha nhân là hiện thân của Đấng Vô Hình, hãy
làm việc lành trong khả năng có thể… và như vậy ta được Chúa ở cùng mọi ngày,
mọi lúc.
Mỗi ngày, hãy khởi đầu lại mối
giao hảo thân tình với Chúa Giêsu, vứt bỏ bớt sự lãnh đạm để trò chuyện với
Chúa, bỏ bớt đi những sinh hoạt không cần thiết làm cuộc sống quá bận rộn và ồn
ào, từ bỏ những lối sống không phù hợp với lời dạy Tin Mừng. Và chính lúc ta nỗ
lực tiến đến gặp Chúa thì tâm hồn ta được chữa lành, mắt tâm linh được chữa
sáng và được theo Chúa trên con đường Người đi.Thình thoảng hãy lặp lại lời của anh Batimê: "Lạy Ngài, xin cho con được thấy".
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét