Trong Kinh Thánh Cựu ước (Kn 32) có kể lại cuộc vật
lộn của ông Gia cop với sứ thần Thiên Chúa, cuộc vật lộn kéo dài suốt đêm –bất
phân thắng bại, và lúc tảng sáng sứ thần đã đá vào gót chân ông Gia cop buộc
ông phải buông tay ra, vì thế ông được đổi tên là Israel (người vật lộn với
Thiên Chúa) và cho đến ngày nay người Do Thái không ăn gân chân của các con vật.
Tôi muốn dùng hình ảnh cuộc vật lộn trên để nói đến cuộc vật lộn trong đức tin
của ông Abraham và của hành trình đức tin của từng cá nhân khi bước theo Chúa,
Đấng vô hình.
Trong những ngày đầu tuần 12 TN năm lẻ, Giáo hội
cho chúng ta nghe về ông Abram: Chúa gọi ông rời quê cha đất tổ đến một vùng đất
mà Chúa hứa ban cho ông làm sản nghiệp, Chúa còn hứa ‘ông sẽ trở thành cha nhiều
dân tộc, con cháu ông sẽ đông đúc như sao trên trời‘. Ông Abram ra đi mà không
biết mình đi đâu, thế nhưng có một điều lạ là đi đến đâu ông cũng dựng bàn thờ
để kính Chúa, điều đó chứng tỏ ông có một đức tin vững vàng vào một Thiên Chúa
quyền năng, Đấng luôn trung tín và giàu lòng xót thương. Nhưng chính ông Abram
đã có một cuộc vật lộn thật sự trong Đức tin với Thiên Chúa. Một hôm, lời Chúa
nói: “Đừng sợ, Ta là khiên thuẫn che chở ngươi, phần thưởng của ngươi sẽ rất lớn”,
ông Abram chua chát nói: con đã già mà không có con cái, có lẽ con người hầu sẽ
thừa kế… ông xin một dấu chỉ bảo đảm cho lời hứa và Chúa đã ghi dấu ấn trên các
con vật được ông sát tế. Sau đó, đợi hoài mà không có con, bà Sa rai bảo ông đi
lại với người nữ tì mong đứa con này sẽ là kẻ nối dõi, Ismael được sinh ra lúc
ông Abram 86 tuổi. Ông Abram 99 tuổi và bà Sara vợ ông 90 tuổi thì Isaac được
sinh ra, đây là đứa con của lời hứa: từ người con này sẽ sinh ra một dòng dõi
đông đúc mang tên ông, lúc đứa trẻ khoảng 10 tuổi – Chúa lại truyền sát tế nó
cho Chúa làm lễ toàn thiêu, vậy mà ông vẫn vâng lời không than trách-ông đưa
tay giết đứa trẻ vì tin rằng: Chúa có quyền năng làm cho nó sống lại nếu Chúa
muốn, hoặc Chúa có kế hoạch khác tuyệt vời hơn, dù thế nào thì Chúa vẫn là Đấng
trung tín và giàu lòng xót thương (Kn 12-18).
Trong toàn bộ Kinh Thánh, người ta thống kê được
365 lần lời Chúa nói với con người: “Đừng sợ”. Trong Kinh Thánh, câu Chúa hứa "Ta ở cùng ngươi" xuất
hiện nhiều lần, đặc biệt trong Cựu Ước và Tân Ước. Không có một con số
chính xác được ghi lại, nhưng câu này được xem là một lời hứa quan trọng và thường
xuyên được Chúa nhắc đến để khẳng định sự hiện diện và đồng hành của Ngài với
con người (AI, internet). Nhiều linh mục và những nhà truyền giáo đã chọn câu
‘Ta ở cùng con’ làm châm ngôn sống và tìm được sức mạnh trong những gian lao thử
thách. Đức Hồng y FX. Nguyễn Văn Thuận đã trải qua 13 năm tù, trong đó có 9 năm
biệt giam, là một chứng nhân đức tin, đã trải qua những thời khắc thất vọng –
nhưng đã tìm được an bình khi xác tín việc đang xảy ra là điều Chúa muốn, điều
quan trọng là sống tốt giây phút hiện tại, tìm Chúa thì tốt hơn là tìm công việc
của Chúa. Điều này cũng có thể áp dụng cho một bệnh nhân, bệnh mãn tính hoặc bệnh
nan y, chỉ khi biết chấp nhận bệnh tật như một điều tất yếu của đời người, Chúa
cho phép điều dữ xảy ra để giúp con người bám chặt hơn vào Chúa, tự thoát để
tìm ý Chúa. Dầu thế nào đi nữa, Thiên Chúa vẫn là Đấng đáng con người dựng bàn
thờ tạ ơn, là Đấng luôn đồng hành… chỉ khi con người tuân phục ý Chúa, đặt ý muốn
của mình dưới sự an bài của Đấng tối cao thì họ mới tìm được an bình sâu thẳm
và đó là điều kiện cần và đủ để Thiên Chúa hành động.
Thư Do Thái diễn tả:
“Dù là Con Thiên Chúa, Đức Giê su đã phải trải qua đau khổ để học biết thế nào
là vâng phục”(Dt 5, 8). Các nhà tu đức đã dạy: “để sống tinh thần khó nghèo, điều
kiện cần thiết là phải sống nghèo và đơn giản; để học đức khiêm nhường, phải biết
vui lòng chịu những hiểu lầm và sỉ nhục..”. Hành trình đức tin, tìm kiếm ý
Chúa, luyện tập các nhân đức như khiêm nhường và phục vụ của mỗi người đều phải
trải qua những cuộc vật lộn giữa cái tôi ích kỷ với lời mời gọi ‘ra đi’ của
Thiên Chúa. Khi gặp những thử thách gian truân, hãy xác tín rằng: Chúa có một kế
hoạch cho mỗi cuộc đời, lửa thử vàng – gian nan thử đức, Chúa chủ động cắt tỉa
cho cành nho sinh nhiều trái hơn, và rằng: ơn Ta đủ cho con, Chúa luôn ở với Ta
và là Đấng xót thương. Amen
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét