Phù vân được
hiểu là đám mây thoáng nổi lên rồi
tan ngay, thường dùng để ví cái không lâu bền, có được rồi lại mất ngay.
Sách Giảng Viên nói: Tất cả chỉ là phù vân, cuộc đời chỉ là đau khổ - vất vả -
cái chết. Còn Tân Ước nói với chúng ta: Hãy tìm kiếm những sự cao siêu trên trời,
hãy làm giàu trước mặt Thiên Chúa.
Trong những năm gần đây, nhà sư Minh Tuệ xuất
hiện nhiều trên mạng xã hội, ngài đi bộ khất thực – đây là một hình thức tu
hành trong Phật giáo. Tôi cảm nhận rằng sư Minh Tuệ là một dấu chỉ thời đại, vì
sự khất thực của ngài không những gây nên một sự phản tỉnh cho các tín đồ Phật
giáo mà còn nhắc nhở các Ki tô hữu về sự thanh thoát, khó nghèo. Sự khất thực
kéo dài nhiều tháng nhiều năm, qua nhiều quốc gia, chịu bao nhiêu thử thách – dị
nghị- kể cả mưu sát; điều hay nữa là các nhà báo đã quảng bá những cuộc phỏng vấn
– thế là ngài có dịp nói về Phật pháp, mà ngài lại nói rất lưu loát và bình dị.
Tuần vừa qua, tôi tình cờ nghe được một bài nói
chuyện của ngài - một cuộc phỏng vấn sau khi ngài bị hành hung bởi 3 người đàn
ông ở Ấn Độ: ngài tha thứ cho các phạm nhân đang bị giam giữ - không oán trách,
họ đáng thương vì đã bị tổn thương cách nào đó – sự tổn thương quá lớn đến nỗi
phải trả thù gây thương tổn cho người khác, cầu mong họ biết học lại từ đầu để
tránh được nghiệp chướng; khi bị đánh ngài không sợ chết vì đó là cơ hội được
giải thoát khỏi thân xác giả tạm, vết thương và nỗi đau giúp mình ý thức sự giả
tạm của thân xác, điều quan trọng là đừng để nỗi đau đó để lại vết sẹo nơi tâm
hồn, gây nên sầu oán và bị tổn thương. Nghe bài nói chuyện của nhà sư, tôi nhận
ra một sự thanh thoát nhẹ nhàng nơi cuộc sống và trong nội tâm - mà các Ki tô hữu
chúng ta khó lòng đạt được: không quan trọng việc ăn uống, ngủ nghỉ, an toàn,
không oán ghét kẻ làm hại mình – chỉ thương xót và tha thứ, không tích trữ của
cải và diệt dục để tu thân tích đức, tạo nghiệp cho kiếp sau. Nhiều người đã từng
bỏ Ki tô giáo để trở thành tín đồ Phật giáo vì thấy ‘đạo nào cũng tốt, cũng dạy
ăn ngay ở lành’!
Nhưng Ki tô giáo rất khác Phật giáo, chúng ta
cùng thử phân tích theo sự hiểu biết thông thường: “Đức Phật là
một con người, không phải là thần linh hay thần thánh. Đức Phật Thích Ca Mâu Ni, tên thật là Tất Đạt Đa, là một thái
tử xuất thân từ dòng dõi quý tộc, đã từ bỏ cuộc sống giàu sang để tìm con đường
giải thoát khỏi khổ đau và truyền bá con đường đó cho mọi người. Phật giáo không có đấng sáng tạo tối cao hay thần linh ban
phước, mà tập trung vào việc tu tập để giác ngộ và giải thoát khỏi luân hồi”
(internet).
Phật giáo nói đến cầu nguyện, nói đến kiếp luân
hồi, nói đến nghiệp chướng (tốt xấu gây nên hậu quả trong tương lai)… vậy ai điều
hành những việc này, ai tạo dựng nên vũ trụ, cầu xin với ai để Đấng ấy ban phước?
– Câu trả lời được tìm thấy trong sách TĐCV 17, 23: dân thành Athena có một bàn
thờ để ‘Kính Thần Vô Danh”, anh em Phật giáo tôn kính trời, dù họ không xác định
rõ Đấng ấy như thế nào, nhưng là Đấng dựng nên vạn vật và điều khiển muôn loài,
ban phước lành và phạt kẻ làm ác. Giáo hội Công giáo xác định rõ: những kẻ sống
theo lương tâm mà ăn ngay ở lành - dù không nhận biết Chúa Ki tô và khi chết chưa lãnh
nhận phép Rửa Tội thì vẫn được hưởng lòng thương xót Chúa cách nào đó. Và chúng
ta vẫn tôn trọng các tôn giáo bạn, vì họ vẫn nắm được một phần chân lý Ki tô
giáo, Chúa vẫn ghi nơi lòng họ luật tự nhiên của Ngài, vẫn ban cho họ ơn trợ
giúp cần thiết để giúp họ đạt ơn cứu rỗi, và tất cả mọi người trên trần gian –
từ cổ chí kim vẫn được hưởng công ơn cứu chuộc Chúa Ki tô mang lại.
Các bài đọc được dùng trong Chúa Nhật 18 TN C
nói đến sự phù vân của kiếp người khi vất vả cả đời mà cái chết đến như một ngõ
cụt của mọi toan tính của con người (Giảng viên chương 1 và 2). Thánh Phaolô và
Chúa Giê su nói: Hãy làm giàu trước mặt Thiên Chúa, hãy tìm kiếm những sự cao
siêu trên trời, đừng tham lam tích trữ - ăn chơi – đam mê xấu. Ki tô giáo chỉ
có một kiếp và sau đó là muôn đời hạnh phúc hoặc mãi mãi bất hạnh, tùy theo
cách sống khi sống trên trần gian này. Chúa dạy ta sống yêu thương khi còn có
thể, hãy biết cho đi khi còn sống: cho đi của cải, cho đi thời gian, giúp đỡ và
làm ơn trong tầm tay của mình. Lời của chân phước An rê Phú Yên: “Hãy lấy tình
yêu đáp lại tình yêu, hãy lấy sự sống đáp đền sự sống” – Chúa Ki tô đã yêu
thương tôi đến hy sinh mạng sống của Ngài.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét