Đọc sách Dân số 11, 4-15, chúng ta thấy một bức tranh ảm đạm
mở ra trước mắt: dân chúng tụ tập nơi cửa lều để than trách vì đời sống kham khổ
nơi hoang địa chỉ có bánh Manna ăn đến nhàm chán - thiếu thịt-hành tỏi và cá
như thời ở đất Ai Cập, ông Moi sen thì xin cho được chết còn hơn phải nghe dân
than trách và phải mang gánh nặng chăm lo cho dân, còn Chúa thì nổi giận.
Trong giao ước Sinai mà Chúa đã ký kết
với dân Israel, Thiên Chúa hứa che chở bao bọc dân riêng, còn dân cam kết trung
thành thờ phượng một mình Thiên Chúa và tuân giữ lệnh truyền của của Ngài. Thế
nhưng, bất cứ cuộc hành trình nào cũng có thử thách. AI định nghĩa: “Thử thách là những
tình huống khó khăn, phức tạp hoặc có yếu tố rủi ro mà con người phải đối mặt
và nỗ lực vượt qua để đạt được mục tiêu, phát triển bản thân hoặc giải quyết
vấn đề. Thử thách có thể đến từ nhiều nguồn khác nhau và đòi hỏi sự nỗ lực
về trí tuệ, tinh thần, và sức mạnh. Thử thách thường là những tình huống không
dễ dàng, đòi hỏi sự kiên trì, nỗ lực và khả năng giải quyết vấn đề”. Sách
Dân số vẽ nên một bức tranh dường như đi vào ngõ cụt, cuộc xuất hành mang dáng
vẻ thất bại, nhưng sau đó Chúa đã ban cho dân thịt chim cút và nước để nuôi sống họ…
mãi cho đến ngày họ bước vào đất Canaan và dùng thổ sản của đất hứa thì không
còn bánh và thịt từ trời nữa. Đó là một hình ảnh sinh động diễn tả sự chăm sóc
dưỡng nuôi Chúa dành cho dân riêng trong suốt hành trình sa mạc.
Cuộc
hành trình sa mạc nói lên cuộc hành trình dương gian của Hội Thánh trong giao
ước mới, và cuộc hành trình của từng tâm hồn trên đường về trời. Chúa Giê su
xuất hiện như Moi sen mới giảng dạy, chữa lành và nuôi sống đoàn dân. Thế
nhưng, thử thách cũng xuất hiện khi dân chúng nhận ra những đòi hỏi của Tin Mừng,
đám đông bắt đầu than trách khi nhớ lại những hành tỏi – dưa hẹ và thịt cá của
thời còn nô lệ... đến nỗi họ quyết định đóng đinh Con Thiên Chúa vào thập giá.
Chúng ta cười chê dân Do Thái khi xảy ra nơi họ một sự so sánh khập khiễng giữa
một bên là tự do còn bên kia là hành tỏi của kiếp nô lệ, thế nhưng nơi lòng ta
vẫn xảy ra một sự thèm khát vặt vãnh là những thứ cản trở ta yêu Chúa trọn tâm
hồn: Chúa Ki tô đã hiến mình vì yêu tôi. Hãy xin ơn Chúa giúp mình nhận ra
những ‘hoài cổ’ còn cản trở bước đường tâm linh: tham lam muốn có nhiều hơn về
của cải, sự ca tụng của người đời, ảo tưởng về bản thân (thánh thiện, tài năng,
sức riêng)….
Trong
phép lạ hóa bánh Mt 14, 13 -21, Chúa Giê su đưa ra một lệnh truyền: “Các con
hãy cho họ ăn”. Các môn đệ muốn trốn tránh trách nhiệm nuôi sống dân, chúng ta
cũng muốn ngoảnh mặt không nhìn thấy nhu cầu anh em. Thánh Gioan Vianey mà Giáo
hội mừng kính hôm nay, là bổn mạng các cha xứ, nổi tiếng về học lực quá kém –
chỉ được làm linh mục vì tiêu chí đạo đức, nổi tiếng về nếp sống đơn sơ đạm bạc
trong ăn uống (sáng ăn khoai, chiều khoai và tối khoai), nổi tiếng về việc ngồi
tòa lâu giờ (15-18g/ngày) - đến nỗi thành phố đã lắp đặt thêm một tuyến xe lửa
dẫn về giáo xứ Ars. Người ta nể phục những người sống khiêm tốn, những người
sống đơn sơ đạm bạc… không phải để được nổi tiếng mà vì muốn nên giống Chúa Ki
tô. Sáng nay, Cha xứ Gx.Vinh Hương giảng: “Phải nghĩ đến những người nghèo, người đói, có
những kẻ ăn uống đến muốn ói - còn kẻ khác đói không có mà ăn”.
Có
những người rất bình thường (ít học, ít nổi tiếng), nhưng khi một thử thách xảy
đến, họ xử lý hợp đạo lý và có tình người, ta nhận ra nhân cách và giá trị con
người họ. Còn có những người dáng vẻ rất đáng kính, nhưng rồi khi thử thách ập
đến họ lại có cách ứng xử không cao thượng… bởi thế, Chúa dạy: cứ xem quả thì
biết cây. Tôi còn nhở một câu chuyện: Có một nhóm người du lịch trên một chiếc
thuyền, bị bão đánh dạt vào một hòn đảo hoang, có 5 cặp vợ chồng; trong thời
gian đầu mọi chuyện đều ổn, nhưng rồi một người đàn bà bị chết, và dĩ nhiên một
người đàn ông thiếu vợ, ông này ức hiếp một người bạn để cướp vợ và từ chuyện
xấu xa đầu tiên này tình hình bất ổn càng ngày càng tệ hơn…Câu chuyện này muốn nói
với chúng ta: Ai trong chúng ta cũng có những thèm khát dục vọng, chẳng qua là
còn có luật pháp và chưa rơi vào đường
cùng nên còn giữ được nhân cách, như lời cảnh cáo của Thánh Phaolo: "Ai tưởng mình đứng vững, hãy coi chừng kẻo ngã".
Xin
Chúa ban cho con sức mạnh và sự kiên trì trong việc tuân giữ lề luật Chúa, vì
nếu không có ơn Chúa, chúng con chỉ có khả năng phạm tội mà thôi. Và càng gặp
những thử thách, thì xin cho con càng bám chặt vào Chúa hơn, vì con càng tin
cậy Chúa thì Chúa càng làm nhiều điều kỳ diệu nơi con. Amen.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét