Tôi còn nhớ mãi một kỷ niệm về
cha giáo Giuse Bùi trung Phong: cha đã phát động một chiến dịch “hoa mắc cỡ”
vào những năm 1971-1972 với các chú tân binh nơi chủng viện Lê Bảo Tịnh. Hoa
đồng nội có nhiều loại, là những loại hoa có thể nói là ‘vô dụng’ và không ai
để ý đến chúng, là hoa của các loài cỏ dại mọc ven đường và các bờ dậu. Trong
số chúng có loại hoa ‘mắc cỡ’, là tên của một loại gai, loại hoa này thường mọc
ven đường và thường khép lá lại khi bị đụng chạm đến.
Tuy
là một loại hoa nhỏ bé nhưng Thiên Chúa lại thích ngắm nhìn đấy! Chúng tự hào
khi được ông chủ nhìn âu yếm, chúng rung rinh những lọn tơ màu hồng khi thấy ánh
mắt ông chủ tỏ vẻ sung sướng, chúng như cảm nghiệm được nụ cười hạnh phúc của
ông chủ, chúng thực sự rực rỡ khi được đính những hạt sương long lanh và lay
động khi làn gió thổi nhẹ. Cuộc đời mỗi người hãy cố gắng sống đẹp, sống tốt,
sống chu toàn bổn phận, dâng thật nhiều hy sinh và lời nguyện tắt, hãy nguyện
trở nên một bông hoa mắc cỡ để làm vui lòng Thiên Chúa.
Những ví von này đến giờ nầy ta chẳng thấy có
gì mới lạ, nhưng đối với những tâm hồn non trẻ và đầy nhiệt tình tìm kiếm Thiên
Chúa của các chú tiểu thì chúng có một sức lôi cuốn lạ kỳ, các chú hăm hở bước
theo Thầy với một cái đích cụ thể: “là một bông hoa mắc cỡ nhỏ bé nhưng hạnh
phúc vì làm vui mắt Chúa Giêsu, noi gương cách sống đầy yêu mến của chị Thánh
Têrêxa Hài Đồng”.
Tôi muốn dùng
hình ảnh trên để nói về một vài hành động rất thực và rất đẹp đã từng thấy
trong những dịp gần đây.
Chuyện thứ
nhất là chuyện về nghi thức rửa chân vào thứ Năm Tuần Thánh. Đã biết bao mùa
Phục Sinh đã trôi qua trong cuộc đời, vậy mà mãi đến năm vừa rồi tôi mới được
chứng kiến một cử chỉ rửa chân thật sự chứ không phải là làm theo nghi thức: Vị linh mục chủ tế sau
khi đã rửa chân cho ‘môn đệ’, Ngài đã lau cẩn thận và hôn chân họ cũng rất cẩn
thận. Tôi thực sự cảm nghiệm được sự hạ mình để phục vụ chứ không phải chỉ rửa
chân tượng trưng để kỷ niệm hành động Chúa đã làm xưa. Có vị bô lão là tông đồ
hôm ấy đã cảm động đến chảy nước mắt vì cả cuộc đời ông chưa được ai rửa chân
cho cả, vậy mà hôm nay lại được cha sở hôn chân cho (chính Thánh Phêrô cũng
giẫy nẩy đấy thôi!)
Hôm vào thăm
cha Giuse Trần hữu Từ, anh em đều cảm nhận được nơi Ngài ‘chứng từ’ của 2 chữ
phục vụ: Ngài phải tự mình làm nhiều thứ vì một xứ đạo vừa rộng lớn và rải rác
cả một huyện. Nhà xứ thấp nhỏ lợp tôn nằm chơ vơ giữa bầu trời nóng, căn phòng
ngủ rất đơn sơ của Ngài được trang bị đủ thứ điện đài để sớm mai thức dậy thì Ngài
có thể mở nhạc và đi giật chuông đánh thức giáo dân đi lễ. Vị cha xứ này ngày
ngày cứ phải cỡi ‘ngựa sắt’ để truy phong đến với nhu cầu con chiên cách nhau 20km là thường và khi rảnh Ngài vẫn
sẵn sàng lau chùi một dãy nhà vệ sinh đến 11 phòng đấy! Ấy vậy mà nơi Ngài luôn
là một khuôn mặt rạng rỡ và giọng cười hiền hòa chân chất như không hề biết đến
sầu muộn.
Nhóm bạn 10
người chúng tôi rất đa dạng trong cuộc đời và nhìn rất bụi đời, ấy thế mà tôi
không ngờ có bạn trước giờ dùng cơm đã đề nghị cha con cùng ra nhà thờ để viếng
Thánh Thể trong chốc lát, bạn ấy sửa soạn trong đầu rất nhanh một chương trình
cụ thể có những bài hát và lời cầu nguyện tự phát rất tâm tình để nâng đỡ người
anh em đang dấn thân vì Nước Trời. Thật tôi cũng không ngờ có những người bạn rất
nhanh nhẹn và tháo vát!
Nhóm anh em
chúng tôi cùng rủ nhau ghé vào trại phong A Lê Na, ở đó có một cộng đoàn NVHB
gồm chị Lan (chị của cha Thục), chị Tâm và một vài em đệ tử. Được chứng kiến
những công việc cụ thể các chị chăm sóc đến những nhu cầu thiết yếu cho những ‘người
nghèo của Thiên Chúa’ như: nuôi ăn 2 lớp học cấp 1, nuôi - dạy một lớp may vá,
chăm sóc nơi ăn chốn ở cho 4 dãy nhà rông và tắm rửa vệ sinh cho những người
già-bệnh cô đơn… chúng tôi không ngần ngại gọi họ là ‘các mẹ’ vì liên tưởng đến những
hành động của Mẹ Têrêxa Calcutta. Chúng tôi cũng vui mừng khi được biết sự hiện
diện của các chị nơi đó rất được mọi người hoan nghênh, kể cả nhà trường và cả
những gia đình trong vùng. Nguyện xin Thiên Chúa chúc lành cho công việc các
chị đang làm, cả khi được người ta cảm mến cũng như khi bị người đời hắt hủi.
Xin cho những
chứng từ niềm tin, niềm hy vọng và tình mến không ngừng được triển nở và nhân
rộng trên quả địa cầu để cho Danh Chúa được cả sáng.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét