Nhờ những tiến bộ vượt bậc của nghành
truyền thông và sừ bùng phát của kỹ nghệ du lịch, ngày nay con người hiểu rõ
nhiều nền văn hóa khác nhau trên thế giới… nhiều người bị chao đảo về tâm linh
và nghĩ rằng: luân lý nhân loại hôm nay càng ngày càng tồi tệ và họ dễ than thở
‘còn đâu nữa những ngày xưa oanh liệt vàng son của đạo giáo?’.
Nhưng nếu ta mở mắt ra mà quan sát thì thấy nhiều điều ‘dễ thương’ vẫn tồn tại, tựa
như những bông hoa dại nở tươi ngay giữa bụi gai trần thế - ngay giữa một xã
hội bon chen hưởng thụ - lắm điều oan nghiệt về tình người và lăng loàn về tình
dục. Tôi vẫn cảm phục hội đoàn Lêgiô Mariae, gồm các ông bà – anh chị - và cả
các em thiếu niên, họ vẫn âm thầm cầu nguyện và sống theo điều lệ của hội: các
nhóm thay nhau cầu nguyện những giờ rất khác nhau trong tuần và làm việc bác ái
trong cộng đoàn giáo xứ. Tôi vẫn thấy nhiều ông bà và anh chị tụ tập nhau cầu
lòng thương xót Chúa vào lúc 3 giò chiều mỗi ngày – dựa vào mạc khải được Thánh
Faustina kể lại… dường như môi trường luân lý và đời sống tâm linh của nhân
loại được hưởng nhờ những ân lộc của những lời nguyện cầu nầy. Tôi vẫn thấy
những thiện nam tín nữ ngày ngày đến nhà thờ tham dự thánh lễ ngày thường –
như nguồn sức mạnh cần thiết cho một
ngày sống lành thánh, bên cạnh đó nhờ có những bài hát thánh ca vang lên từ nóc
giáo đường – làm cho giờ tụ họp bớt quạnh hiu và tràn lên một niềm hăng say vui
vẻ. Tôi vẫn thấy cha quản xứ, dù có những lúc mệt vì bệnh, vẫn ngày ngày chu
toàn những trách vụ của người mục tử chăm chút cho đoàn chiên, bên cạnh đó còn
có những hy sinh của các ca đoàn và các hội đoàn… nhằm giúp nhau sống tốt đời
đẹp đạo. Và đặc biệt trong tháng 5 và tháng 6 này, giáo xứ chúng tôi chia thành
từng nhóm 10 gia đình, thay phiên nhau chủ trì những giờ kinh tối, nhằm khởi
động lại một truyền thống đạo đức tốt đẹp – đã phần nào bị mai một, và cũng
nhằm để nối kết tình làng nghĩa xóm – vì ngày ngay người ta có khuynh hướng co
cụm vào gia đình mình thôi.
Khi nói về Thánh Linh, Chúa Giêsu
nói: “Gió muốn thổi đâu thì thổi, không ai biết gió từ đâu tới và lại đi đâu.
Cũng vậy về mọi kẻ sinh bởi Thần Khí”(Ga 3,8). Thời đại chúng ta đang sống là
thời đại của ‘Chúa Thánh Thần’, cũng là một Thánh Thần đã làm những điều kỳ
diệu mà sách Công Vụ Tông Đồ đã kể lại. Ngài được ví như cục than hồng dưới đám
tro tàn: tuy ta chỉ nhìn thấy đám tro tàn lạnh lẽo, nhưng ẩn chứa bên dưới là
một năng lực mãnh liệt tỏa ra sức nóng và ánh sáng cho muôn người. Hãy nhìn vào
Mẹ Giáo hội hôm nay đang bị tấn công và chối từ, hãy nhìn vào xã hội đang chao
đảo ngả nghiêng, và hãy nhìn vào những nỗ lực sống lương thiện của những cá
nhân và tập thể quanh ta. Điều quan trọng là đừng nhát đảm mà nghĩ rằng thế
giới này ngày càng tồi tệ, đừng sợ rằng tinh thần thế gian sẽ thống trị thế
giới này, vì Thần Khí vẫn bay là là trên mặt địa cầu này (Kn 1,2).
Vẫn còn đó niềm hy vọng, dù một đội banh ‘kèo’
dưới phải thi đấu với một ‘kèo’ đàn anh, vì chỉ có niềm hy vọng tràn trề mới
đem lại cho họ sức mạnh để chiến thắng. Vẫn còn đó niềm hy vọng, dù chiếc
thuyền Giáo hội vẫn bị trôi dạt bồng bềnh trên biển đời, vì như Thánh Phaolô nói: “Ước
gì tôi đừng khoe mình về một điều gì khác ngoài Thập giá Đức Kitô, vì lúc tôi
yếu – chính là lúc tôi mạnh”; và vì sức mạnh của Giáo Hội và của tôi là chính là Thần Khí Chúa, mang dáng vẻ cục than hồng
hực nóng dưới lớp tro tàn có vẻ nguội lạnh.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét