“Boong…Boong…Boong.”
Tôi thức giấc khi nghe tiếng
chuông nhà thờ Chính tòa Banmêthuột gióng lên giữa một khung cảnh tĩnh mịch của
vùng trời cao nguyên.
Mới
4g sáng, thành phố còn đang ngái ngủ và còn chìm trong màn sương mù mỏng. Tiếng
chuông trầm đục vang lên một hồi dài và tiếng ngân của nó cứ dội lên như từng
đợt sóng đuổi nhau vào cõi không trung, len lỏi vào tận nơi sâu kín của nhiều
người.
Giữa
một thành phố ô hợp gồm nhiều thành phần dân cư, tiếng chuông nghe cứ là lạ làm
sao ấy! Nó vang lên để kêu gọi đoàn con cái Chúa tụ họp để dâng lên Đấng tối
cao lời ca ngợi đã đành, nhưng tiếng chuông ban mai ngân vang một cách kiêu
hãnh như để nói lên sự hiện diện của một ‘thành phần’ dân chúng, như một lời
giới thiệu về Thượng Đế và như một niềm tự hào của Niềm Tin. Tôi chợt nhớ tới
câu hát của nhạc sĩ Trần Hoàn: “Giữa Mạc Tư Khoa nghe câu hò Nghệ Tĩnh…”. Chắc
hẳn người ấy đã cảm thấy bồi hồi - xúc động … vì cảm được một sự gần gũi quê
hương dù ở nơi xa xôi và trong lòng trào dâng niềm tự hào khi được giới thiệu
cái tinh túy của quê hương mình cho người xa lạ.
Tiếng
chuông nhà thờ Chính tòa vang lên không biết đã bao năm rồi và có lẽ sẽ còn
tiếp tục vang lên trong nhiều năm nữa.
Tôi vẫn thường nghe tiếng chuông của những xứ đạo toàn tòng mỗi ngày và tôi
hiểu nó chỉ đơn thuần là tiếng mời gọi cộng đoàn tụ họp để thờ phượng, nhưng ở
một thành phố năng động, nơi đa số dân cư là người ngoại thì lại khác, tiếng
chuông ngân vang lúc sáng tinh mơ đã làm tôi thật sự bồi hồi cho đến tận bây
giờ!
Nếu
một xứ đạo vì một lý do nào đó, tiếng chuông không được cất lên thì ở đó có một
sự rời rạc trong nếp sống đạo rõ rệt; và ngược lại, khi tiếng chuông lại cất
lên đều đặn mỗi ngày, thì có một niềm an bình ngự trị và đời sống tinh thần rất
ổn định.Trong thực tế có nhiều người nghe tiếng chuông nhà thờ nhưng họ
không màng đi đến thờ phượng Chúa vì họ còn quá bận rộn! Có người đến
nhà thờ và thật lạ lùng là cứ đúng vào ngày Chúa Nhật! Họ lý luận suông: “không
cần đọc kinh đi lễ nhiều mà chỉ cần sống cho tốt là được!”. Thật ra họ sống tốt
thế nào thì không ai kiểm chứng cho đâu. Còn chúng ta, những người con cái Chúa,
hãy siêng năng cầu nguyện và tích cực làm việc lành nhé! Tôi dám đảm bảo một
người không thể sống tốt ‘khách quan’ được nếu họ không siêng năng đến nhà thờ
và sống thân mật với Chúa Giêsu Thánh thể.
Cuộc
đời làm người con Chúa cũng là một tiếng chuông ngân, vang vọng vào thế giới và
là một dấu chỉ cho người đời. Thánh Phaolô căn dặn: “Giữa một thế hệ gian tà và
sa đọa anh em hãy chiếu sáng như những vì sao ở giữa vòm trời (philip 2,15) Còn
Thánh Phêrô thì nói: “Anh hãy sẵn sàng trả lẽ cho bất cứ ai chất vấn về niềm
tin của mình” (1Pet 3,15)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét