Trong
cuộc đời công khai của Chúa Giêsu, nhiều lần Chúa phải cảnh tỉnh dân chúng bởi
họ tìm Chúa chỉ vì được chứng kiến nhiều dấu lạ.
Có thể Chúa
xuất hiện dưới mắt họ là một Đấng Messia – Đấng giải phóng dân tộc, vì khi Đấng
Thiên Sai đến thì “kẻ mù được thấy, người điếc được nghe, người câm nói được và
người nghèo được nghe giảng Tin Mừng” (Isaia 61,1…); hay ít ra Chúa cũng là
Đấng mang lại ‘lợi lộc’ vật chất – với tài chữa bệnh tức khắc mà lại không tốn
kém tiền bạc… vì thế, họ muốn giữ Chúa lại cho riêng làng mình! Nhưng càng về
những giai đoạn cuối của cuộc đời công khai, thì hình như Chúa ít làm những dấu
lạ hơn, mà càng ngày càng tỏ lộ mình là một người ‘tôi tớ đau khổ’ của Yavê:
“Con Người sẽ bị nộp, bị giết và sẽ sống lại vào ngày thứ ba” .
Đọc
lại sách Công Vụ Tông Đồ, chúng ta thấy Giáo hội lúc khởi đầu cũng đầy những
dấu lạ nơi các tông đồ: người què đi được, người chết sống lại và cả đám đông
dân chúng vâng phục đức tin. Nhưng càng về cuối đời thì hình như các Tông Đồ
không còn làm được những dấu lạ nữa, họ cũng bị tống ngục và bị giết chết vì
Đạo Chúa…
Đạo
là đường, là lối đi dẫn ta đến một nơi nào đó. Chúa Giêsu đã nói: “Thầy là đường,
là sự thật và là sự sống. Ai theo Ta sẽ được ánh sáng ban sự sống”. Khởi đầu
Chúa đi rao giảng Tin Mừng và lúc sơ khai của Giáo Hội, Chúa làm nhiều ‘sự lạ’ vì điều đó là cần thiết để cho niềm tin được
khai sinh, để rồi từ đó dẫn người ta đến điểm cốt lõi của đạo là ‘nghe và
thực hành Lời Chúa – là bước theo Chúa Giêsu’ (suy nghĩ, sống và hành động như
Ngài). Thật đáng tiếc là nhiều người Do Thái dù chứng kiến bao phép lạ Chúa làm
nhưng niềm tin vào Ngài cũng không phát sinh và cũng thật đáng tiếc là nhiều
người theo Chúa vì những sự lạ, nhưng khi Chúa mạc khải những điểm cốt lõi về đạo:
“Ta với Cha là một. Ta là Bánh Hằng Sống bởi trời xuống. Ai Theo Ta hãy từ bỏ
mình. Hãy yêu thương thù địch và làm ơn cho kẻ ghét mình. Phúc cho kẻ nghèo –
kẻ hiền – kẻ bị bắt bớ…” thì họ bỏ Chúa vì họ không muốn nghe và theo vết chân
Chúa Giêsu.
Trong
bất cứ thời đại nào, dấu lạ vẫn xảy ra khi cần thiết. Chúng ta có thể kể đến
những phép lạ về bí tích Thánh Thể, những trường hợp trừ quỷ, Đức Mẹ Fatima,
những trường hợp khỏi bệnh hay được ơn nhờ sự cầu xin của những người đạo đức
hay khi đi hành hương La Vang… Nhiều người nói: “Ai tin thì được, người ngoại
được nhiều vì họ tin tưởng”, nhưng có lẽ điều đó không đúng, mà chúng ta phải
nghĩ rằng: Chúa cho điều lạ xảy ra vì tình thương xót của Ngài đối với con cái
và vì Ngài muốn dùng điều lạ đó để ban những điều khác tốt đẹp hơn như ơn đức
tin, ơn hoán cải. Xem ra như vậy, kẻ đã có niềm tin vào Chúa và Mẹ rồi, khi đi
viếng Mẹ để xin ơn lành bệnh thì ít khi được như ý…vì điều đó thực sự không cần
thiết, vì Chúa muốn dùng những đau đớn ta đang chịu để thanh luyện con đường
thiêng liêng của ta và để ta được nên giống Chúa hơn.
Trong
y học, nhiều nghiên cứu đã chỉ ra rằng: niềm hy vọng lạc quan sẽ giúp cho cơ
thể chống lại được bệnh tật và khả năng lành bệnh là rất lớn; trái lại, người
bi quan sẽ suy sụp rất nhanh và dường như họ chết vì thất vọng trước khi bệnh
tật vùi dập họ. Trong trường hợp ta có bệnh thể lý mà chạy đến xin ‘dấu lạ’ nơi
Chúa và Mẹ thì luôn luôn ta phải có tâm tình phó thác ‘nếu đẹp lòng Chúa’, và
như vậy nếu ta không được như ý, thì cũng vẫn biết rằng Chúa sẽ ban ơn phần hồn
cho ta và Chúa sẽ lo liệu điều tốt nhất cho ta. Nhiều người thấy Chúa bất lực
trước những kẻ xấu, Chúa làm thinh trước những sự dữ dồn dập đang lan tràn,
Chúa dường như ngủ quên trước những nỗi khổ đau ‘xiết kể’ của kẻ tin … thì họ
đâm nghi ngờ và đánh mất niềm tin vào Chúa.
Lạy
Chúa, dầu cho Chúa ‘vô hình’ trên thế gian nầy, dầu cho Chúa chẳng tỏ lộ một
‘dấu lạ’ nào trên dòng đời nổi trôi này… thì con vẫn đặt trọn niềm hy vọng nơi
Chúa. Vì con hiểu rằng Giáo hội của Chúa vẫn luôn phải là những nhúm men – hạt
muối âm thầm biến cải thế giới này; vì Chúa muốn niềm tin chúng con được trui
luyện mới được tinh ròng. Dấu lạ bên ngoài Chúa chỉ ban khi cần thiết, nhưng
dấu lạ bên trong thì Chúa vẫn ban dồi dào cho Giáo hội và cho từng người một
cách chan chứa: “Phần các con, tuy là ác, mà còn biết lấy của lành cho con; thì
huống gì Cha các con trên trời lại không kíp ban Thánh Thần cho kẻ cầu xin
Người hay sao?” .
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét