Hầu
hết những viên thuốc tây chúng ta uống đều được bọc đường cho dễ uống. Lớp
đường mỏng sẽ bao ngoài những hóa chất thường có mùi hăng và vị rất đắng.
Hơn
bao giờ hết, nghệ thuật nầy được xã hội ngày nay áp dụng cách triệt để trong
thuật quảng cáo: người ta dùng những mỹ từ để giảm thiểu cái xấu xa cho những
dịch vụ mại dâm và giết người. Khi quảng cáo, người ta thường phóng đại sự kỳ
diệu của các sản phẩm thực chất rất bình thường. Người ta cũng thường dùng kỹ
thuật nầy trong những câu chuyện hằng ngày để dẫn vào một nội dung có tính cách
độc hại. Tác hại của những câu chuyện loại nầy thường không phải là nhỏ và cũng
rất khó để vạch trần bộ mặt của nó.
Khi
những người bạn gặp nhau, họ thường rỉ tai nhau những chuyện xấu của người
khác, nhưng lại được ngụy trang bằng một câu: “Tôi chia sẻ cho bạn câu chuyện
nầy để chúng ta cùng thông cảm và cầu nguyện”.
Chúng
ta thường gieo rắc những mê tín dị đoan của người đời bằng những quan niệm về
năm hạn thường xui hoặc chết, tuổi con gì đó thì sướng hay khổ. Vô vàn những
quan niệm về hên – xui thường được mở đầu bằng câu: ‘người ngoại là họ tin
lắm’… Thực chất là người có đạo mà trên miệng lúc nào cũng gieo rắc những câu
chuyện dị đoan thì chính họ cũng tin như
người ngoại rồi và những câu chuyện loại nầy thường làm cho niềm tin của anh em
đồng đạo bị lung lạc
Còn
đâu nữa những câu Kinh Thánh về Thiên Chúa quan phòng:
“Đừng sợ hỡi đoàn chiên bé nhỏ vì
không có sợi tóc nào rơi xuống mà cha các ngươi không biết?”
“Hãy ký thác đường đời cho Chúa,
hãy tin tưởng nơi Ngài và Ngài sẽ ra tay”
“Đừng sợ những kẻ giết được thân
xác nhưng không thể làm hại được linh hồn anh em, nhưng hãy sợ Đấng có thể ném
cả xác lẫn hồn vào trong hỏa ngục”
“Tiên vàn hãy tìm kiếm Nước Thiên
Chúa, còn mọi sự khác hãy để Chúa lo”.
Phổ thông trong dân gian người ta
thường tin vào chuyện mở hàng buổi sáng, vía của người này người nọ, ngày giờ
lo liệu công việc gia đình, năm hạn… Người ta thường tìm đến thầy bói, thầy mo
để xem vận mệnh và họ tin tuyệt đối về những ‘lời’ thầy phán. Chính Chúa Giêsu
đã lường trước những tình huống nầy nên mới phán: “Liệu khi Con Người đến còn
tìm thấy niềm tin trên mặt đất này nữa chăng?”
Mọi
thời và mọi lúc niềm tin của người con Chúa luôn bị thử thách, nhất là trong
cơn gian nan và khi gặp ‘họa vô đơn chí’. Những lời ‘mách nước – nói leo’ đến
từ những người có thể rất gần gũi và thân cận với ta, chúng làm ta khiếp đảm và
nhát sợ. Còn đâu nữa lời Thầy: “Đừng sợ hỡi đoàn chiên bé nhỏ… Này đây, Thầy ở
cùng các con mọi ngày cho đến tận thế”. Trong lúc đó, người Kitô hữu còn có bổn
phận chiếu tỏa niềm tin của mình cho người khác: “Các con là muối, là ánh sáng
cho đời”.
Cha
Cantalamessa thật có lý khi nói rằng: Khi người ta nhân danh tự do để không
muốn lệ thuộc vào Thiên Chúa, thì họ lại rơi vào tình trạng sợ và kiêng cữ đủ
thứ trên đời, nô lệ cho những vị thần do loài người tạo ra”.
Chúng
ta phải luôn chiến đấu để giữ cho ngọn đèn Đức Tin được cháy sáng luôn trong
đời: ‘Dù ai thế nào, riêng gia đình tôi sẽ chọn Chúa là gia nghiệp và phó thác
mọi sự trong tay Ngài’. Hãy dùng những con số thống kê để loại trừ những ‘kiểu
dị đoan’ làm cho đời ta thêm nặng nề và làm hoen ố hình ảnh người con Chúa. Ví
dụ muốn tin vào chuyện mở hàng buổi sáng đúng hay sai, ta hãy ghi chép cẩn thận
trong một tháng thì sẽ biết kết quả ngay; hãy tự hỏi: chẳng lẽ hàng mấy trăm
ngàn người bị chết trong cơn bão Sumatra đều
đến năm hạn cả sao?. Hơn bao giờ hết, đừng để mình trở thành kẻ gieo rắc những
kiểu tin nhảm nhí làm hại đến tinh thần anh em, tốt hơn ta nên nói những lời
động viên tạo sự can đảm cho mọi người.
CHÚNG
TA VẪN THƯỜNG UỐNG NHỮNG VIÊN THUỐC BỌC ĐƯỜNG ĐỂ CHỮA BỆNH, NHƯNG HÃY CẢNH GIÁC
NHỮNG VIÊN THUÔC BỌC ĐƯỜNG TRONG ĐỜI VÀ HÃY VỮNG TIN VÀO CHÚA CỦA MINH.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét