Mưu chước của ma quỷ là luôn làm cho con người ta
bận rộn với những dự tính và ước ao, bởi những đam mê tốt xấu và những nhu cầu
giải trí…cuộc sống và tâm hồn con người trở nên quá ồn ào để có thể nghe tiếng
nói của Chúa, không còn tha thiết đến chuyện linh hồn và không còn giờ dành cho việc thờ phượng nữa!
Thế kỷ 20-21 là thời đại tân tiến về những tiến bộ
khoa học, đã tạo ra đủ loại robot đa dạng để bán hàng cũng như để làm việc
trong những môi trường nguy hiểm. Mỗi loại robot hoạt động theo lập trình mà
nhà sản xuất đã chế tạo. Điều đặc biệt là giữa những con robot với nhau và với
con người không có một sự liên lạc tình cảm nào cả.
Mỗi con người cùng chung sống trên hành tinh phần
nào đó cũng giống những con robot sinh động: mỗi người được thiết kế theo mẫu
mã riêng không ai giống ai, mỗi người là một cá vị độc đáo từ ‘mã gen’, vân
tay, cá tính, tâm hồn…đến nỗi trên hành tinh nầy không ai hoàn toàn giống ai. Hãy
cảnh giác, đừng để cho mình trở thành những con robot được xã hội cố tình nhào
luyện, hãy ý thức mình được Thiên chúa yêu thương và trao cho một trách vụ đặc
biệt trên cõi đời, và hãy tạo lập sự liên đới với tha nhân quanh mình.
Thời đại văn minh dễ biến con người thành những ‘người
máy’ làm việc trong các khu công nghiệp: một đồng phục, cả ngày làm một việc
nào đó từ ngày nầy qua ngày khác. Nhịp điệu sinh hoạt công nghiệp cũng biến
những thành viên trong gia đình ít có giờ gần gũi nhau và hiểu nhau để chuyện
trò, dùng cơm và cầu nguyện. Và nhất là truyền hình, các kênh truyền hình cạnh
tranh nhau chiếu các bộ phim dài tập suốt ngày đêm, người người miệt mài xem
hết bộ nầy sang bộ khác, đến nỗi chẳng muốn ra khỏi nhà để gặp ai mà ngay cả
khi có ai đến nhà mình thì họ cũng phải nói chuyện lớn tiếng vì có chiếc tivi ở
giữa; chẳng ai hiểu nhau mấy, vì khoảng cách không gian giữa họ là cái tivi. Tôi
chợt nghĩ: khi không có sự liên lạc với nhau, khi ai nấy đang hoạt động theo
lập trình của riêng họ thì con người tồn tại bên nhau như những cỗ robot: ăn,
ngủ, nghỉ và giải trí độc lập nhau và không muốn gặp ai – kể cả Thiên Chúa, vì
dường như cuộc sống mình quá bận rộn và đầy đủ rồi.
Để bảo vệ hạnh phúc gia đình và để có một sự cảm
thông với nhau, hãy biết giảm thiểu tiếng ồn ào của những câu chuyện vô bổ và
biết tắt tivi khi chuyện trò. Hãy nói và nghe nhau với cả tâm hồn, nghe bằng tai
và hiểu bằng tâm hồn. Hãy quan tâm đến những chuyện thật cuộc đời hơn là những
tình tiết hư cấu của phim ảnh. Hơn nữa, truyền hình chỉ là phương tiện giải
trí, tuyên truyền và quảng cáo nhiều điều xấu hơn là điều tốt, vì các nhà làm
phim thường khai thác những dục vọng xấu tiềm ẩn trong con người: bạo lực, tình
dục, tự do quá trớn dẫn đến phi luân… có vậy bộ phim mới hấp dẫn.
Hãy biết tắt tivi những lúc không cần thiết để tạo
bầu khí yên tĩnh cho các tâm hồn sống trong một mái nhà - để tình cảm gia đình
lên tiếng, để tiếng Chúa được vang vọng, và để đọc kinh chung với nhau… vì hạt
giống Lời Chúa rất cần một không gian yên tĩnh để mọc lên.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét