Danh sách Blog của Tôi

Thứ Hai, 18 tháng 2, 2013

HAI DÒNG NƯỚC









Những dòng sông lớn thường bắt nguồn từ những rặng núi cao, khởi đầu chỉ là những tia nước nhỏ vọt lên từ những tảng đá trong những khe núi. Hàng ngàn khe suối nhỏ tạo nên dòng sông lớn với nguồn nước mát và lành. Dòng sông chuyển mình qua những khu dân cư và thường bị uế tạp bởi những đồ phế thải của con người và súc vật, đến nỗi có những dòng sông bị ô nhiễm trầm trọng.



Dòng đời ta đang sống và cuộc sống của mỗi người được ví như dòng sông. Chúng thường bị pha tạp bởi nguồn nước trần tục vào nguồn nước thần linh. Lúc khởi đầu của công trình tạo dựng và lúc mới chào đời, con người là hình ảnh của Đấng Tạo Thành, con người được Thiên Chúa dạy cho biết mình chỉ là bình sành trong tay người thợ gốm – nên phải nhận biết, yêu mến và phụng thờ Thiên Chúa; và rằng cuộc sống trên trần gian chỉ là kiếp phù du đang tiến bước về quê trời – là quê hương thật. Thế nhưng cuộc sống của con người Việt Nam hiện đại được báo chí phản ánh cho biết: các quán nhậu ở riêng TP. Hồ Chí Minh là vô số kể và lúc nào cũng đông nghẹt người, mỗi đêm người dân thành phố chi cho việc ăn nhậu và hưởng thụ cuộc sống hàng chục tỷ đồng; người ta đua nhau mua xe đời mới và chạy theo các ‘mốt thời thượng’;  càng ngày người dân bỏ nhiều tiền hơn vào các thẩm mỹ viện, người ta không dám đẻ và cho con bú vì sợ ảnh hưởng đến sắc đẹp, người ta bỏ tiền thuê người giúp việc - vì sợ xấu khi làm việc tay chân, người ta đua nhau đi du lịch…Tiền bạc, sắc đẹp và vui thú đã trở thành thần tượng cuộc đời nhiều người trong thế hệ này.


Nhân chuyến tông du của Đức Thánh cha Benêdictô tới Bồ Đào Nha, qua báo chí, chúng ta biết được rằng luật pháp nước này đã chấp nhận ly dị, nới lỏng luật phá thai và có lẽ ngay sau chuyến thăm của Đức Giáo Hoàng, họ sẽ bỏ phiếu chấp nhận hôn nhân đồng giới. Bài báo cho biết, Quốc hội bỏ phiếu là vì đòi hỏi của người dân – chứ không phải vì muốn chống lại Giáo Hội, mà trước đây nước này được xem là một vương quốc Kitô giáo. Và cũng mới đây, một vị Giám Mục Côsta Rica bị tòa án "phạt" vì cổ võ dân chúng bỏ phiếu phù hợp với giáo huấn của Giáo hội. Ðức cha Ulloa đã nói với giáo dân như sau: "Chúng ta đang đương đầu với một chiến dịch trong đó chúng ta phải cẩn thận để chọn lựa người sẽ cai trị chúng ta. Chúng ta thấy được ứng cử viên nào chối bỏ Thiên Chúa và bênh vực những nguyên tắc đi ngược lại sự sống, hôn nhân và gia đình. Do đó chúng ta phải trung thành với đức tin của chúng ta và không thể bỏ phiếu cho họ theo lương tâm của chúng ta".

Ngày ngày qua phim ảnh, qua những câu chuyện cuộc đời và môi trường học đường, mỗi người đang dần bị thấm nhiễm dòng nước trần tục: giả dối, ly dị, pro–choice, hưởng lạc và muốn nắm giữ lại cho riêng mình. Trong bài ‘những giọt lệ hồng’ có một lời thuyết pháp thật đáng nhớ: “Con người ta sở dĩ đau khổ triền miên là tại mình muốn nắm giữ! Cái gì cũng khư khư ôm chặt. Làm sao giữ mãi được vì bản chất của chúng là vô thường, là không. Hãy buông bỏ hết đi, chừng nào bỏ được, chừng ấy mới có chân hạnh phúc!”  Sách Giảng Viên đã diễn tả vẻ phù du của kiếp người và vũ trụ nầy: “Chẳng có gì lạ dưới ánh mặt trời này, chuyện hôm nay xảy ra thì đã từng xảy ra lâu rồi. Có thời sinh ra thì cũng có thời lìa thế, có thời ôm hôn thì cũng có thời để lìa nhau. Có thời trồng cây thì cũng có thời nhổ cây. Có thời thu góp thì cũng có thời phân tán”. Để đánh giá một con người, người ta thường nói: cái nết đánh chết cái đẹp, sức mạnh tâm hồn đáng quý hơn sức mạnh của cơ bắp, một cuộc sống biết dâng hiến và trao ban thì tốt đẹp hơn là chỉ biết thu góp và hưởng thụ cho bản thân mình.

Dòng đời này đang trôi nhanh và cuộc sống từng người là một cuộc chạy hết tốc lực. Nhưng hãy biết dừng lại xét xem mình đang chạy đi đâu và tìm gì. Phải biết gạn đục khơi trong để tìm lại nguồn nước trong lành của bản thể mình: hướng đôi mắt về trời để tìm kiếm những sự ở trên ấy, nơi mối mọt không gặm nhấm và trộm cắp không đục khoét được.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét