Danh sách Blog của Tôi

Thứ Ba, 26 tháng 2, 2013

TƯ CÁCH NGƯỜI QUẢN LÝ





Người quản lý là người thay mặt chủ để điều hành công việc trong một lãnh vực hay cơ xưởng nào đó. Người ấy không phải là chủ thực sự, mà chỉ là người quản lý: sắp xếp công việc ổn định và thuận tiện cho các thành viên, nhằm mang lại lợi ích cho chủ và cho những người mình coi sóc.

Trong bài Tin Mừng Lc 12,39-48, Chúa Giêsu đưa ra 2 hình ảnh trái ngược của người quản lý: bất lương và trung tín. Người quản lý bất lương, vì nghĩ rằng chủ về muộn, nên đánh đập tôi trai tớ gái – ăn uống say sưa – quên hết nhiệm vụ và xử sự quá quyền hạn của mình – không màng chi lợi ích chủ. Còn người đầy tớ trung tín là người nai nịt gọn gàng, đèn đuốc sẵn sàng, luôn tỉnh táo và chờ đợi… để dù canh hai hoặc canh ba, chủ trở về - gõ cửa là mở ngay.

Giáo phận Banmêthuột sắp có thêm 7 tân linh mục, là những người quản lý hăng say dấn thân chăm sóc các linh hồn sẽ được giao phó cho họ trong tương lai. Nhiều người hẳn còn nhớ hình ảnh cha Stêphanô Nguyễn Văn Đậu, là nghĩa phụ của cha Phêrô Cao Tiến Hà, đã giảng trong lễ mở tay con mình năm 2009: Bí tích truyền chức không thay đổi cá tính của một con người, mà ban cho các ứng viên lãnh chức thánh được dồi dào ơn Thánh để chu toàn sứ vụ rao giảng và quản trị đoàn chiên mà Giám mục trao phó cho, để họ trở thành mục tử nhân lành chứ không phải là những ‘ông trời con’. Họ là những người quản lý đức tin và những mầu nhiệm Thánh, phải lo sao phân phát cho con cái cách dồi dào.

Là cha mẹ trong gia đình, chúng ta cũng là những nhà quản lý: Chúa giao phó vợ (chồng) và con cái để chúng ta coi sóc. Cha mẹ là những người chịu trách nhiệm về linh hồn những đứa con mình sinh ra. Là người quản lý, cha mẹ phải lo sao cho con cái được phát triển hài hòa về đức dục – trí dục và thể dục, lo cho con cái lớn lên về thể xác và trưởng thành về tâm linh nữa. Đừng để khi đến trước tòa phán xét, Chúa hỏi: “vợ con ngươi đâu?” – “Con không biết”. Chữ ‘không biết’ của Cain và việc rửa tay của Philatô đúng là vô trách nhiệm, chứng tỏ họ là những người quản lý bất lương. Thực trạng ở VN đang có những người những người cha bê tha rượu chè-cờ bạc, làm tiêu tán gia đình – lè nhè cả đêm không cho vợ con ngủ, vì họ nghĩ rằng họ là chủ gia đình – nên mọi người phải răm rắp tuân lệnh và họ phải thi hành quyền giảng dạy đạo lý cho cả xóm nghe. Vì cha mẹ chỉ là người quản lý, nên họ phải vui lòng châp nhận khi Chúa cất đi một người con nào đó trong gia đình, đứa con mà vợ chồng nuôi nấng với biết bao tình thương và cực nhọc.

Những nhà lãnh đạo quốc gia hay lãnh đạo các cấp, đều là những nhà quản lý được Chúa trao quyền cho, họ phải chịu trách nhiệm về thần dân của mình. Ông Philatô tưởng rằng mình có quyền tha hoặc giết Chúa Giêsu, nhưng Chúa bảo: “Ông chẳng có quyền gì trên tôi, nếu từ trên không ban quyền đó cho ông”. Đúng là chức vụ càng cao, trách nhiệm càng nặng nề. Chả thế mà nhiều Giám mục, linh mục và người làm công tác tông đồ giáo dân vẫn lo lắng: mình lo lắng phần rỗi cho người khác, nhưng nếu không khéo thì mình lại lót đáy hỏa ngục vì lỗi bổn phận…

Mỗi người được Chúa giao cho những nén bạc tài năng, thời giờ và sức khỏe. Thánh Phaolô nói: Tôi có là gì thì cũng bởi ơn Chúa ban. Ơn riêng Chúa ban cho mỗi người là để phục vụ lợi ích cộng đoàn, chứ không phải cứ cất giấu trong người – để rồi huênh hoang tự đắc. Ý muốn của Chúa là dù có năm nén, hai nén hay một nén, ta cũng phải biết làm sinh lợi gấp đôi nén bạc ấy lên– tuyệt đối không được đem chôn cất và trả lại y nguyên cho chủ. Chúa ban cho ai nhiều thì sẽ đòi lại kẻ ấy nhiều hơn.

Trong dụ ngôn Tin Mừng, Chúa luôn dùng những từ khác nhau để chỉ sự vắng mặt của ông chủ:trẩy đi phương xa, đi ăn cưới. Thực sự Thiên Chúa vẫn hiện diện bên cạnh ta từng giây phút – Ngài chỉ ẩn mặt đi. Chúa ẩn mặt để những người quản lý phát huy công trạng với tự do của mình. Giả sử Thiên Chúa hiện nguyên hình như một ông chủ và ra lệnh cụ thể cho từng hành động ta làm thì ta chẳng có công trạng gì và có lẽ chẳng có tay quản lý nào dám giở trò bất lương; nhưng Chúa ẩn mặt đi – giống như vắng nhà thì các người quản lý mới phát huy hết tài năng và đức độ của mình được. Và căn cứ vào cách xử lý khi chủ vắng nhà, Chúa mới rõ 2 loại đầy tớ bất lương và trung tín để ban thưởng.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét